Chương 1346
Trước đó Lâm Hàn cũng đã biết được những điều cần chú ý này từ Tiêu Nhã.
Lúc đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã thống nhất kế hoạch, cũng xuất phát từ mấy quy tắc này, lợi dụng quy tắc để đối phó với cao thủ của ba nhà quý tộc.
Đúng lúc có thể nhờ vào lần kiểm tra này để đánh trọng thương cao thủ của ba nhà quý tộc, khiến cao thủ của bọn họ mất hơn phân nửa.
Nếu trong tay không đủ cao thủ thì tất nhiên cũng chẳng có quyền để lên tiếng, khi đó sẽ tiện cho kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Đương nhiên ông Khương hiểu Lâm Hàn biết mấy quy tắc này, bây giờ nhắc lại lần nữa là để tránh gây hiểu lầm, tránh để lúc đó Lâm Hàn hoặc người nhà họ Tiêu đưa đến bị đánh giá không phải cao thủ, rồi Lâm Hàn cảm thấy họ không nhắc đến quy tắc.
Vì thế nói quy tắc trước tránh để Lâm Hàn hiểu lầm, đến khi đó lại không nói đạo lý rồi trách họ thì không hay.
“Tôi hiểu, có thể bắt đầu rồi”, Lâm Hàn nhàn nhạt nói.
Ông Khương nghe vậy, thấy Lâm Hàn vẫn bình tĩnh thì có hơi không hiểu Lâm Hàn lấy đâu ra tự tin.
Nhưng đã đến lúc này rồi, ông Khương cũng không quan tâm nhiều nữa.
Huống hồ, theo cụ ta thấy thì bây giờ Lâm Hàn cũng không thể giở trò gì được nữa.
Ngay sau đó, dưới sự theo dõi của đông đảo cao thủ và gia chủ các thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, trận đấu bắt đầu.
Vì quá nhiều người nên ba nhà quý tộc không thể trực tiếp bắt đầu cùng nhau được mà bắt đầu riêng lẻ, dù sao thì bọn họ không chỉ cần thi đấu mà bên cạnh đó còn cần trọng tài đánh giá và cần cả nhân lực.
Chẳng mấy chốc, mười nhóm người được dẫn đến một khoảng đất trống rộng lớn.
Ông Khương tuyên bố: “Sau khi tiếng chuông vang lên thì bắt đầu trận đấu, thời gian đấu là một phút để phân thắng bại”.
Sau khi mười nhóm người chuẩn bị xong, tiếng chuông vang lên, trận đấu bắt đầu.
Bỗng chốc, tâm trạng của nhiều người ở hiện trường hơi căng thẳng, mắt dán chặt vào mười nhóm người đã bắt đầu thi đấu trên khoảng đất trống.
Hầu hết những người thuộc nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh đều muốn xem người mà Lâm Hàn đưa đến rốt cuộc có bản lĩnh thế nào, từ đợt trước Lâm Hàn tham gia vào trận đấu giữa ba nhà quý tộc, tiếng tăm của Lâm Hàn ngày càng nổi ở thành phố Thiên Kinh.
Thậm chí trong thời gian này, Lâm Hàn đã được người của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh truyền tai nhau như một nhân vật truyền kỳ.
Dù sao thì những việc Lâm Hàn đã làm thực sự khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Một người không phải người của quý tộc, thậm chí không phải một thế lực của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh lại đột nhiên ra tay giúp cho nhà họ Tiêu vốn đang rơi vào tình thế bất lợi tuyệt đối, gần như diệt vọng lại chuyển bại thành thắng, đánh bại liên quân do hai nhà quý tộc họ Chu và họ Khương liên minh với nhau, có thể gọi là truyền kỳ.
Nhưng suy cho cùng chỉ là việc mà phần lớn mọi người nghe nói chứ chưa tận mắt chứng kiến, thế nên có không ít người của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh tỏ ý nghi ngờ về tính xác thực của chuyện này.
Nhưng hôm nay, đúng lúc có thể mượn cơ hội này để xem, rốt cuộc Lâm Hàn có thật sự có bản lĩnh này hay không.
Mặc dù không thể tận mắt nhìn thấy bản lĩnh và năng lực chỉ huy của Lâm Hàn, nhưng xem kỹ năng của thuộc hạ Lâm Hàn thì cũng có thể nhìn ra được vài điều.
Lúc này, người của ba nhà quý tộc cũng hơi căng thẳng.
Mặc dù theo họ thấy thì năm trăm người mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến không thể không có tay đấm bình thường, nhưng sự bất thường và vẻ tự tin ngời ngời của Lâm Hàn và Tiêu Nhã vừa rồi cũng khiến bọn họ hơi nghi ngờ, nghi ngờ Lâm Hàn vẫn còn chiêu để phòng thân, nghi ngờ có thể sẽ xảy ra rủi ro.
Trong ba nhà quý tộc, chỉ có Khổng Tử Dục là hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, anh ta còn nhìn thuộc hạ của Lâm Hàn ở khoảng đất trống trước mặt với vẻ hơi mong chờ.
Khổng Tử Dục không biết cụ thể Lâm Hàn là người thế nào, nhưng đại khái như nào thì Khổng tử Dục hoàn toàn biết rõ, Lâm Hàn đã có thể tự tin như vậy thì chắc chắn là có vốn liếng của mình rồi.
Khổng Tử Dục nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có một khả năng, đó là hơn năm trăm người mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa tới không có ngoại lệ, tất cả đều là cao thủ được huấn luyện bài bản, không một ai là tay đấm bình thường, nếu không, Lâm Hàn không thể tự tin như vậy.
Nếu dựa vào chiến thuật khác thì bây giờ cũng không kịp, dù sao thì trận đấu đã bắt đầu, mà người của ba nhà quý tộc cũng sẽ không cho cơ hội, sẽ không cho Lâm Hàn thêm thời gian.
Trước khi thi đấu để sát hạch tay chân bình thường, Khổng Tử Dục cảm thấy ba nhà quý tộc sẽ không cho Lâm Hàm thêm chút thời gian nào.
Mấy người nhóm Lâm Hàn cũng vô cùng mong đợi, điều mà người của ba nhà quý tộc muốn là họ cử ra cao thủ tinh anh, nhanh chóng đánh bại những cao thủ mà Lâm Hàn cử ra, sau đó đánh giá những cao thủ của nhóm Lâm Hàn thành những tay côn đồ bình thường, vi phạm quy tắc, đuổi Lâm Hàn ra ngoài.
Nhưng điều Lâm Hàn muốn chỉ là những cao thủ dưới tay mình có thể mượn cơ hội này để gây tổn hại nặng nề cho ba nhà quý tộc, từ đó làm suy yếu sức mạnh của bọn họ, chuẩn bị cho hành động về sau của nhóm Lâm Hàn và hoàn thành kế hoạch.
Lâm Hàn đã xem sơ rồi, mười người nhóm đầu tiên bên mình đều là cao thủ của nhà họ Lâm, không có người của Tôn Hàn Các hay nhà họ Tiêu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...