Chương 1277
“Khoa trương như vậy làm gì thế?”, Lâm Hàn khó hiểu hỏi Tiêu Nhã đứng gần đó.
Tiêu Nhã nghe vậy, cười đáp: “Đây cũng không phải do tôi sắp xếp, bọn họ biết anh đến bèn nhiệt tình ra đón.
Tôi có muốn cản cũng không được.
Tôi làm bà chủ nhà họ Tiêu chứ chưa được người trong nhà đón tiếp trang trọng như vậy luôn đó”.
Lâm Hàn nghe Tiêu Nhã nói thế, bất lực lắc đầu, đương nhiên hiểu được ý của họ.
Dù gì lần trước, nếu không có anh thì giờ chắc nhà họ Tiêu cũng bốc hơi rồi.
Thế nên, bọn họ mới biết ơn anh và có cảnh tượng như lúc này.
“Được rồi, cảm ơn mọi người đã tiếp đón, tôi đã nhận được quà cáp rồi.
Mọi người mau đi làm việc của mình đi, đừng vì tôi mà trễ nải công việc”, Lâm Hàn nói với đám người nhà họ Tiêu.
Bọn họ nghe Lâm Hàn nói thế đều quay mặt nhìn nhau, rồi tản đi.
Dù sao, hội nghị quý tộc cũng sắp diễn ra, ai cũng có chuyện cần làm, bận tối mặt tối mày, vì Lâm Hàn đến nên họ mới chịu bỏ dở công việc tới đón.
Chứ đổi là người khác, có không bận cũng chẳng nhiều người tới tiếp đón.
Thoáng chốc, đám người nhà họ Tiêu đều rời đi, cả khoảng đất trống tức thì còn lại le que mấy người.
Tiêu Nhã thấy người nhà mình răm rắp nghe theo Lâm Hàm, còn rời đi nhanh như vậy thì bất lực cười nói: “Rốt cuộc ai mới là gia chủ nhà họ Tiêu đây, sao một người họ Lâm như anh nói lại có tác dụng hơn cả bà chủ là tôi thế?”
“Tôi cũng không biết nữa”, Lâm Hàn nghe vậy cũng bật cười.
Anh rõ tính Tiêu Nhã, nên biết cô ấy chỉ nói đùa chứ không có ý trách móc.
Ở trước trang viên nhà họ Tiêu.
Hạ Sương nhìn cảnh tượng trước mắt mà sững sờ.
Hạ Sương cũng là người từng trải sự đời, nhất là quãng thời gian này đến thành phố Thiên Kinh đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc công ty Quang Ảnh nên càng gặp nhiều người có máu mặt hơn, thấy rất nhiều cảnh tượng hoành tráng.
Nhưng so với cảnh tượng trước mắt thì những thứ đó chỉ là trò trẻ con.
Trước đây Hạ Sương đã biết Lâm Hàn có quan hệ rất tốt với nhà họ Tiêu, nếu không Tiêu Nhã cũng không giúp cô ta, giúp Quang Ảnh như thế.
Nhà họ Tiêu là sự tồn tại thế nào? Là một trong những quý tộc thế lực hàng đầu Hoa Hạ, hơn nữa trong cuộc chiến quý tộc trước đây, nhà họ Tiêu còn thắng hai quý tộc còn lại, địa vị đương nhiên không nói cũng biết.
Mặc dù trước đó Hạ Sương cũng nghe nói, lần ấy nhà họ Tiêu vốn sắp bị tiêu diệt, nếu không có Lâm Hàn xuất hiện cố gắng thay đổi tình thế thì bây giờ có lẽ nhà họ Tiêu đã diệt vong.
Vậy nên Hạ Sương cũng biết Lâm Hàn có ý nghĩa quan trọng thế nào với nhà họ Tiêu, nhưng cô ta không ngờ người nhà họ Tiêu lại kính trọng Lâm Hàn đến vậy.
Nhìn những người nhà họ Tiêu kính trọng Lâm Hàn, hiển nhiên không chỉ đơn giản là cảm ơn anh, trong đó hàm chứa sự khâm phục thực sự dành cho Lâm Hàn.
Hạ Sương bất giác nhìn Lâm Hàn trước mặt, bóng lưng anh dường như cao lớn hơn.
Mà lúc này Lâm Hàn cũng nói với Tiêu Nhã: “Được rồi, chúng ta không nói những chuyện này nữa, bàn chuyện chính đi, sau này có thời gian thì từ từ nói chuyện khác sau”.
“Được, mời đi theo tôi”, Tiêu Nhã nghe vậy thì hai mắt sáng lên.
Khoảng thời gian này Lâm Hàn không lo lắng, nhưng Tiêu Nhã lại rất lo lắng.
Mặc dù thân là gia chủ quý tộc, gặp chuyện không nên sợ hãi, nhưng chuyện lần này liên quan đến hội nghị quý tộc Thiên Kinh, hơn nữa còn rất quan trọng.
Nếu thành công, nhà họ Tiêu hoàn toàn có thể trở thành quý tộc số một, mà nếu thất bại thậm chí có thể mất đi vị trí quý tộc này, ảnh hưởng thật sự rất lớn.
Nhà họ Tiêu được thành lập từ trăm năm trước, tích luỹ qua nhiều năm tháng, đương nhiên Tiêu Nhã không muốn nhà họ Tiêu bị diệt vong trong tay mình, cô càng hy vọng nhà họ Tiêu có thể vươn lên một tầm cao mới.
Tuy nhiên chuyện này chủ yếu dựa vào Lâm Hàn, đương nhiên Tiêu Nhã không tiện thúc giục, vậy nên mặc dù lúc trước khá lo lắng nhưng cô ấy cũng không hề giục anh.
Lúc này Lâm Hàn chủ động nhắc đến việc bàn chuyện chính trước, đương nhiên Tiêu Nhã rất vui.
Sau đó Tiêu Nhã dẫn mấy người Lâm Hàn vào phòng họp của nhà họ Tiêu.
Trong phòng họp, Lâm Hàn, Tiêu Nhã, Lâm Phong, Tiểu Tây, Hạ Sương và Tiêu Hoa Bân đã vào vị trí.
Cuộc họp lần này liên quan đến kế hoạch của hội nghị quý tộc Thiên Kinh, đương nhiên cực kỳ quan trọng, cần phải giấu kín, vậy nên những người không quá quan trọng và không đáng tin cậy đều không đủ tư cách vào đây.
Ngay cả phòng họp này cũng không phải phòng họp trước đây của nhà họ Tiêu, mà là gian phòng họp khá bí mật.
Lâm Hàn nhìn lướt qua, anh có thể thấy được vật liệu xây dựng căn phòng này là vật liệu đặc biệt, ít nhất có thể ngăn chặn tín hiệu nghe lén và kỹ thuật chống nhiễu sóng.
“Đây là Lâm Phong, Tiểu Tây, đều là thuộc hạ của tôi, lần này chủ yếu cũng do họ làm việc.
Hạ Sương thì cô cũng biết, tôi đưa cô ấy tới để có thêm kiến thức, nhưng hoạt động lần này cô ấy không tham gia”, Lâm Hàn giới thiệu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...