Chàng Rể Trùng Sinh


Vào lúc này, một cảm giác sợ hãi chưa từng có cuối cùng cũng hiện lên trên khuôn mặt của mụ phụ nữ mập, hơn nữa từ sâu trong đôi mắt của Diệp Thiên, mụ ta còn nhìn thấy máu lửa đang gào thét cuồn cuộn.

Một cơn ớn lạnh lập tức ùa lên từ lòng bàn chân, rồi nhanh chóng lan khắp cơ thể khiến mụ ta run rẩy như cầy sấy.

Hai chân mất hết cảm giác quỳ sụp xuống.

Lúc này mụ ta mới biết, người mụ ta đánh chửi không phải thổ dân cũng không phải heo lợn, mà là vợ của ma quỷ! "Mụ béo chết tiệt này, ai bào mụ đối xử với vợ của cậu ta như vậy, như thế này không chỉ hại chết mụ ngay cả bọn ta cũng phải chịu khổ chung!" Tôn Bắc
Tộng tức giận mắng.

Ông ta đã cảm nhận được mùi vị cái chết đang đến gần trong không gian đầy mùi giết chóc này.

Lúc này, hai tên lính cạnh nhìn nhau, bọn chúngkhông biết lại lịch của Diệp Thiên, mặc dù bị sắc mặt của Diệp Thiên làm cho hoảng sợ, nhưng vẫn liểu mạng xông về phía Diệp Thiên.

"Không cho vợ tao uống nước, tất cả đều phải chết"
Thần sắc Diệp Thiền lãnh đạm, chém một kiếm sang hai bên trái phải.

Đột nhiên hai cái đầu rơi xuống mặt đất, lần đến bên chân mụ phụ nữ mập, máu phun đẩy lên trên mặt mu ta.

"A!"
Mụ phụ nữ mập sợ đến mức ngồi bệt xuống đất, hoảng loạn kinh hãi đạp hai chân lui lại phía sau, dùng hết sức lực la hét cầu cứu: “Cứu tôi! Mau cứu tôi!" "Diệp Bắc Minh! Đây là Huyền Minh Tông! Còn chưa tới lượt cầu đại khai sát giới!” Tôn Bắc Tông tức giận gầm lên.

Nhưng mà Diệp Thiên không hề để ý đến ông ta, vẫn tiến thắng về phía người phụ nữ mập, ép mụ ta lùi đến góc tường không còn chỗ để trốn tránh.

"Tha cho tôi! Xin câu hãy tha cho tôi! Tôi sẽ không dám đánh không dám mắng vợ của cậu nữa là tìnhnguyện làm trâu làm ngựa cho cô ta để chuộc lỗi!”
Mụ phụ nữ mập vừa dập đầu vừa kinh hoàng gào lên.

"Trăm ngàn nhất đạo cũng không thể xã được nỗi hận này của tôi!” Diệp Thiên chém ra một nhát kiểm, lập tức chặt bay một miếng thịt trên người mụ béo.

"A!"

Mụ béo gào thét thê thảm: “Tao là đầu bếp của Huyền Minh Tông, mày không thể đối xử với tạo như vậy, mười vạn đệ tử của Huyền Minh Tông còn cần tạo nấu cơm, mày làm như vậy với tao, tông chủ và lão tổ sẽ không bỏ qua cho mày đâu!" "Có bỏ qua cho tôi hay không, mụ cũng không nhìn thấy được đâu.

Nói xong, Diệp Thiên lập tức vung kiểm tra.

Xoẹt xoẹt xet!
Máu thịt bay tứ tung.

Tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp Huyền
Minh Tông.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" "Ai đang gào thét vậy?" “Hình như là mu bếp, mau đi xem thờLập tức, các đệ tử của Huyền Minh Tông đều thi nhau chạy về phía phòng để củi.

“Mẹ ơi! Người này là ai vậy, lại dám xẻo thịt mu bếp ngay trước mặt tam trường lão và ngũ trưởng lão “Trâu bò đấy! Nhưng mà gan lớn thật” "Hờ? Tam trưởng lão và ngũ trường lão sao không ngăn cản, còn đang run rẩy nữa?"
Xuyên qua cửa sổ phòng để củi, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, một đám đệ từ bắt đầu tụm năm tụm ba bản tán rối rít.

"Đi gọi tông chủ và lão tổ.

Mau lên!"
Tôn Bắc Tông điên cuồng quát đám đệ tử ở bên ngoài.

Có một số đệ tử mặc dù không nỡ bỏ đi, nhưng mà vẫn nhanh chóng làm theo lời dặn dò của ông ta.

Chẳng bao lâu, sau một màn mưa kiếm tới tấp của Diệp Thiên, mụ béo chỉ còn trở lại một nhúm xương trắng.

Mặc dù như vậy, nhưng mu ta vẫn mấp máy cái miệng trở xương, muốn nói chuyện nhưng không thể nói được nữa.Sau đó trác' một tiếng, bộ xương rơi xuống đất.

Rắc rắc!
Tôn Bắc Tông và Châu Huyền Đồng hung hăng nuốt xuống một cái, vẻ mặt đầy kinh hãi.

“Đạo pháp tuyệt quá!"

Đám đệ tử đang đứng xem đều cảm thán.

Lúc này, nhìn thấy mụ béo gào thét chết trong đau đớn, Tần Liên Tâm hung hãng thờ ra một hơi.

Nhưng mà
Diệp Thiên không vì chuyện này mà với bớt tức giận, ánh mắt đột nhiên đảo qua, dính chặt lên người Tôn Bắc Tông và Châu Huyền Đồng.

“Cậu muốn làm gì?"
Toàn thân hai người run lên, một dự cảm chẳng lành choáng ngợp cả tâm trí.

"Bắt vợ của tôi để làm nước cờ thương lượng với tôi, thì phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho vợ tôi, còn hai người thì sao? Ném cô ấy vào nơi rách nát này, không thèm quan tâm ngó ngàng gì đến, suýt thì hại chết cô ấy, các người thật đúng là một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, không dạy đó các người một chút, tôi không nuốt trôi được cục tức này Diệp Thiên vừa đi về phía hai người họ, vừa nói bằng giọngđiều lạnh lẽo.

"Mẹ chửi Giỏi tỏ vẻ gớm! Còn dám dạy dỗ tam trường lão và ngũ trường lão, quả thật là ăn gan hùm mật gấu rồi, đừng để mình bị dạy dỗ như một con chó là hay rồi." Một đệ tử chế nhạo.

"Đúng đó, xem tam trưởng lão và ngũ trường lão của chúng ta là cái gì, là người mà một tên oắt con như hắn có thể dạy dỗ sao?" "Nhưng mà tam trưởng lão và ngũ trưởng lão không nói gì cả, hay là để tôi xông vào đánh cho tên nhóc này một trận” "Sao hại vị trưởng lão không dạy dỗ hắn đi, rốt cuộc đang do dự cái gì vậy?”
Đám đệ tử thảo luận xôn xao.

Nghe vậy hai vị trưởng lão liền kích động nhào tới đánh bọn chúng một trận.

muốn không biết tên này còn trâu bò hơn cả đại trường lão sao, xem chừng chỉ đứng sau tông chủ và lão tổ mà thôi "Tam trưởng lão, ngũ trưởng lão! Đánh hắn đi
Không biết tên đệ tử nào hét lên, “Đánh hàng"Đánh hàng "Đánh hành
Đột nhiên phát ra tiếng hò reo kích động ngất trời.

Hai vị trường lão khóc không ra nước mắt.

Đúng lúc này, Diệp Thiên hung hãng xông tới hai, nhằm về phía hai vị trưởng lão mà chém.

"Me di!"

Hai trường lão sợ tới mức ôm đầu che chắn, thi thoảng có đối chọi lại vài chiều, nhưng đều trở nên vô ích trước mặt Diệp Thiên đang tức giận, nhanh chóng bị chém đến văng máu tung tóe.

"Ôi trời ơi!"
Tất cả các đệ tử nhìn thấy cảnh tưởng này, đều ổ lên kinh ngạc sững sở.

"Như thế này cũng trâu bò quá đi mất!" “Hai vị trưởng lão thể mà không đánh lại tên nhóc này sao?" “Trời ơi! Hai vị trưởng lão là cố ý nhường bước, để hắn tùy ý chém sao?"
Nghe thấy những lời bản luận này, hai vị trường lão suýt nữa học máu.

"Rốt cuộc đã đi thông báo cho tổng chủ và lão tổchưa...!ôi
Đang lúc nói chuyện, Châu Huyền Đồng lại hứng thêm một nhất kiểm khác sau lưng, lập tức da thịt lẫn lộn, kêu lên thảm thiết.

"Gọi rồi! Đã có người đi gọi rồi a!”
Châu Huyền Đồng gấp gáp kêu lên: "Mẹ nó chứ có thể nhanh lên một chút được không! Còn trì hoãn nữa sẽ chết người đó! Ai da!"
Sau lưng Châu Huyền Đồng lại hứng thêm một nhát.

“Mẹ chử, hình như không phải giỡn chơi đâu, hai vị trường lão thật sự không đánh lại được tên nhóc này" Một đệ tử nói.

"Vậy còn đứng ngơ ra đó làm gì? Mau xông vào cứu hai vị trưởng lão đi
Ngay lập tức, một đám đệ từ xông vào trong, kết quả đều bị một thế lực vô hình nào đó chặn lại.

Cuối cùng, toàn bộ phòng để củi đều bị bao bọc, bạn chúng không thể xông vào trận pháp được.

Ngay vào lúc hai vị trưởng lão bị chém khắp người đầy máu, một giọng nói phẫn nộ đột ngột vang lên: "Diệp Bắc Minh, dừng tay lại cho tôi
Người đến là Phù Vương và tông chủ, dẫn theột nhóm trưởng lão đạp gió mà bay đến.

Nhưng Diệp Thiên không dừng tay, vẫn đuổi theo hai vị trưởng lão mà chém xuống tới tấp.

"Thắng khổng
Mặt tông chủ đã đen thui cả lại.

Đúng vào lúc này, Phù Vương bay lên không trung vẽ ra một đạo phù văn, đánh lên trên pháp trận, liền nghe thấy rầm' một tiếng, pháp trận bị đánh vỡ
Lão tổ, tông chủ và các vị trưởng lão khác lần lượt đáp xuống.

“Lão tổ Tông chủ! Các vị đến rồi!

Tôn Bắc Tông và Châu Huyền Đồng vừa khóc vừa chạy đến chỗ hai vị đại lão.

Lúc này, Diệp Thiên mới thu kiểm lại.

Còn hai vị trưởng lão đã máu thịt lẫn lộn, nằm dài trên mặt đất thở dốc hồn hạ hồn hồn từng cơn, toàn thân chật vật hết chỗ nói.

Diệp Bắc Minh! Cậu quả hỗn láo rồi! Có biết bản thân mình đang làm gì không!" Tông chủ phẫn nộ quát Diệp Thiên.

“Tôi chỉ là ăn miếng thế nào trả miếng thế ấy mà thôi.” Diệp Thiên không hề tỏ ra yếu thế,"Ý cậu là gì?' Tông chủ lạnh mặt truy hỏi.

Diệp Thiên chỉ vào hai người Tôn Bắc Tông nói: "Ông tự hỏi hai người họ điề "Sao cậu ta lại chém hai người?" Tông chủ hỏi.

Tôn Bắc Tông dùng hết sức bò từ dưới đất dậy, tức giận bất bình kể lại toàn bộ sự việc một lượt.

Sau khi nghe xong, mặc dù tông chủ không nói gì hai vị trưởng lão, nhưng cũng biết là do sơ suất của bọn họ, cho nên mới hòa hoãn giọng điệu nói với Diệp Thiên: "Mụ bếp đã bị cậu xẻo thịt rồi, lính canh cũng bị cậu giết rồi, hai vị trưởng lão còn bị cậu chém tới nông nỗi này, chuyện này đến đây là kết thúc, không được phép truy cứu nữa!"
Đương nhiên trong lòng ông ta không nghĩ như vậy, nhưng mà ông ta còn muốn lợi dụng Diệp Thiên, cũng không thể trở mặt với hắn như vậy.

Diệp Thiên chọn cách không trả lời, trực tiếp hỏi: “Tôi bảo ông chuẩn bị nhà cửa, đã chuẩn bị xong hết chưa?" "Đã chuẩn bị xong hết rồi, bát trường lão, đưa bọn họ đến đó." Tông chủ kiềm nén bất mãn trong lòng nói.

Sau đó, Diệp Thiên ôm Tan Liên Tâm, đoàn người đi theo bắt trường lào về phía căn nhà.“Quả cao ngạo! Quá hồng hách!
Nhìn bóng lưng Diệp Thiên rời đi, không ít đệ tử đều cảm thán như vậy.

“Nhìn cái gì mà nhìn, quay về tu luyện hết cho ta!"
Tông chủ hung dữ quát lên.

Cả ngàn đệ tử biến mất ngay tắp lự.

Mà lúc này, cha con Tô Nguyễn An đã rời khỏi Huyền Minh Tông, đã vậy còn cho người công bố đoạn video đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Ngay sau đó, tin tức về cái chết của Diệp Bắc
Minh lan truyền khắp trên mạng.

Gây ra cơn chấn động dữ dội trên toàn cầu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui