“Vợ à, em thấy sao? Có phải em ngày càng bội phục anh không?”
Giang Thành nhìn thấy Hứa Tình đứng ở ngoài bèn vội vàng đi ra, mỉm cười nhìn cô.
“Cũng thường thôi,” Hứa Tình liếc Giang Thành một cái, nói: “Nhưng mà đúng là em càng ngày càng tò mò hơn, rốt cuộc những bí mật mà anh giấu em là sao chứ?"
Quả thật Hứa Tình rất kinh ngạc với những gì Giang Thành thể hiện từ trước tới nay, vốn dĩ chỉ là một nam y tá chất phác dễ bị người khác bắt nạt, song sau khi tự sát một lần, bây giờ anh lại có thay đổi lớn như thế.
Hứa Tình đã từng hỏi Giang Thành một lần nhưng khi đó Giang Thành nói chưa phải lúc thích hợp nên Hứa Tình cũng không tiếp tục hỏi sâu hơn, hôm nay Giang Thành lại thực hiện một kỹ thuật y học thần kì như thế khiến cô bỗng càng thêm tò mò hơn.
Nhưng khi Giang Thành nghe Hứa Tình nói vậy, anh có phần hốt hoảng và bối rối, bí mật anh từ cõi chết trở về này, anh chưa từng nói cho ai biết hết, ngay cả người nhà cũng chưa, sau này anh thật sự cũng chưa biết phải nói thế nào với Hứa Tình nữa.
"Vợ à, em yên tâm đi, đợi đến lúc thích hợp chắc chắn anh sẽ giải thích rõ ràng với em," Giang Thành cũng nghiêm túc nhìn Hứa Tình nói.
Sau khi ông Steve đi một vòng quanh phòng bệnh, Gela đã rất vui, cô quay video lại và gửi cho người bạn tốt của mình ở Viện Y học Hoàng gia Anh, Alicia.
Tại Viện Y học Hoàng gia Anh, một người phụ nữ nữ Tây Âu dáng người cao gầy, ngực nở mông cong đang nằm trong một bồn tắm rất sang trọng, người phụ nữ này có mái tóc vàng kim, gương mặt thanh tú, làn da trắng nõn, quyến rũ như người mẫu.
Người phụ nữ quyến rũ nóng bỏng này là bạn thân nhất của Gela tại Viện Y học Hoàng gia Anh, Alicia.
Lúc này cô đang tận hưởng thời gian thư giãn trong bồn tắm, vì chênh lệch múi giờ nên hiện tại ở bên cô đang là ban đêm, đúng lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên, cô cầm điện thoại di động lên thì thấy một video do Gela gửi tới.
Ban đầu cô cũng không quá để tâm tới video này, nhưng khi cô nhìn thấy nội dung trong video, ông Steve đang chập chững tự mình đi lại trong phòng bệnh như một đứa trẻ mới biết đi.
Alicia sửng sốt, cô ngồi thẳng dậy trong bồn tắm: "Chuyện… Chuyện này không có khả năng.
"
Alicia là một giảng viên ưu tú của Viện Y học Hoàng gia Anh, dĩ nhiên cô biết rõ căn bệnh của ông Steve phức tạp đến cỡ nào, để giúp Gela, ban đầu cô đã đưa ông Steve đến khắp các bệnh viện nổi tiếng ở Tây Âu nhưng vẫn không thể nào tìm ra được nguyên nhân của căn bệnh chứ đừng nói đến cách chữa khỏi nó.
Nhưng bây giờ ông Steve không những tỉnh lại mà thậm chí còn có thể tự mình đi lại được, đây gần như là một phép màu y học không thể thực hiện được.
Nghĩ đến đây, Alicia vội vã đứng dậy khỏi bồn tắm, ngay cả khăn tắm cũng chưa kịp choàng đã nóng lòng gọi điện cho Gela.
"Ôi, Alicia thân yêu của tôi, cậu nhìn thấy nó chưa?" Gela vô cùng hào hứng nói.
"Gela, tôi thấy rồi, chuyện này là sao thế? Bố cậu đã bình phục rồi sao?" Alicia khó có thể tin được hỏi Gela.
"Đúng vậy, tôi đang ở một bệnh viện tại Trung Quốc, một bác sĩ Trung y trẻ tuổi đã chữa khỏi bệnh cho bố tôi rồi, cậu sẽ không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng thần kỳ đó đâu, nếu không phải do bác sĩ này đã có gia đình thì tôi cũng muốn kết hôn với anh ấy," Gela hạnh phúc như đang ở trên thiên đàng.
"Trung y? Tên anh ta là gì?"
Alicia cũng từng ở Trung Quốc một thời gian, những bác sĩ Trung y tương đối nổi tiếng ở đây cô đều quen biết cả, do đó cô lập tức vội vàng hỏi xem rốt cuộc ai là người có thể thực hiện được một phép màu y học như vậy.
"Là một bác sĩ trẻ tên là Giang Thành, cậu biết anh ấy không?" Gela hỏi qua điện thoại.
"Chưa nghe tên bao giờ," Alicia nghĩ một lúc rồi nói: "Hay thế này đi, đúng lúc mình vừa nhận được lời mời từ một trường học bên cậu, muốn mình đến dự thính, đến khi đó mình sẽ tới gặp anh ta thử xem.
”
“Được đó,” Gela vui vẻ nói, sau khi hai người tán gẫu thêm vài câu thì cúp máy.
Đêm đó, khi Giang Thành vừa tắm xong chuẩn bị đi ngủ, vừa mở cửa phòng tắm anh lập tức nhìn thấy một người phụ nữ mặc sườn xám vô cùng quyến rũ, dụ dỗ người ta phạm tội đang nằm trên giường.
Giang Thành giật mình thon thót, anh cứ tưởng rằng có người phụ nữ khác vào phòng mình, nhưng khi nhìn kỹ lại mới phát hiện người này là Hứa Tình, cô đang mặc sườn xám nằm trên giường, tuỳ ý lật một trang sách đọc.
“Vợ ơi, em lấy sườn xám ở đâu ra thế?” Giang Thành vừa lau đầu, vừa nhìn Hứa Tình hỏi.
“Chiều nay em ra ngoài mua đấy, sao? Đẹp không?” Hứa Tình nói xong, còn cố ý duỗi đôi chân thon dài dưới tà sườn xám ra.
Giang Thành chưa từng thấy Hứa Tình mặc sườn xám bao giờ, phải nói là người đẹp thì mặc cái gì cũng đẹp, Hứa Tình mặc một thân sườn xám như thế trông càng quyến rũ hơn bao giờ hết.
“Rất đẹp,” Giang Thành cũng ngồi xuống bên giường, anh nhìn thân hình nóng bỏng của Hứa Tình lập tức nuốt nước miếng ực một cái.
Hôm nay Hứa Tình bị Tiêu Duyệt Nhiên chọc tức, người phụ nữ đó thậm chí còn mặc sườn xám để quyến rũ chồng cô, cô không thể để người phụ nữ đó thành công được, vì thế cô mới cố tình đi mua một chiếc sườn xám.
“Chồng này, thế anh nói thử xem, em đẹp hơn hay cái cô Tiêu Duyệt Nhiên kia đẹp hơn?” Hứa Tình hỏi Giang Thành, cánh tay trắng nõn dưới lớp sườn xám của cô ôm lấy vai anh.
“Đương nhiên là em đẹp hơn rồi,” Giang Thành trả lời ngay tắp lự.
“Thế anh có muốn thân thiết hơn với em không?”
Hứa Tình vô cùng quyến rũ đứng dậy đè Giang Thành lên giường, thân thể mềm mại cũng nằm xuống bên cạnh Giang Thành.
Hành động dụ dỗ người ta phạm tội cùng với giọng điệu mập mờ này của Hứa Tình khiến Giang Thành Lập tức cảm thấy cơ thể nóng bừng, hôm nay Hứa Tình có hơi khác thường.
Google ngay trang — T RÙMtruyện.
net —
“Đương nhiên muốn,” Lần trước Giang Thành kiềm chế không làm gì Hứa Tình là vì anh không muốn nhân lúc cô gặp khó khăn mà giở trò với cô, lần này Hứa Tình đã chủ động như thế, anh cũng không có lý do để từ chối.
Đặc biệt là lần này Hứa Tình còn mặc một bộ sườn xám quyến rũ như thế, Giang Thành cảm thấy mình không thể kiềm chế nổi nữa.
Nhưng ngay khi Giang Thành không kiềm chế được muốn ôm Hứa Tình, Hứa Tình lại đứng dậy nói: “Ngủ đi, em đi tắm đây.
”
Giang Thành sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Hứa Tình bước vào phòng tắm: "Vợ, em có ý gì?"
Lúc này Giang Thành cảm thấy cực kỳ khó chịu, anh đã bị Hứa Tình trêu chọc đến như vậy rồi, kết quả người ta lại nói là muốn tắm rửa đi ngủ.
Hứa Tình bước vào phòng tắm, nghe thấy tiếng la của Giang Thành từ bên ngoài vọng vào, cô cũng cảm thấy buồn cười: "Hừ, ai bảo anh dám dan díu với người phụ nữ khác ở bên ngoài chứ, em sẽ cho anh cảm nhận một chút cái cảm giác gọi là sống không bằng chết.
”
Nghĩ đến đây, hứa tỉnh đắc ý cởi sườn xám ra rồi vui vẻ đi tắm.
Quả thật, bây giờ Giang Thành thật sự trải nghiệm được cái cảm giác gọi là sống không bằng chết, đang lúc anh cảm thấy khó chịu, điện thoại di động của anh bỗng dưng vang lên, anh nhìn qua thì thấy là Lương Hoa gọi đến.
“Alo? Lương Hoa?” Giang Thành trả lời điện thoại.
“Bác sĩ Giang, tôi có một yêu cầu quá đáng, không biết có nên nói hay không,” Lương Hoa có hơi khó xử nói qua điện thoại.
“Ông cứ nói đi,” Giang Thành nói.
“Tôi thấy kiến thức Trung y của cậu thật sự rất uyên bác, liệu cậu có từng nghĩ tới việc trở thành giáo viên chưa?” Lương Hoa nhẹ nhàng hỏi.
“Trở thành giáo viên?” Giang Thành có hơi bất ngờ, anh hỏi: “Làm việc ở đâu?”
“Ngay tại trường Đại học thành phố Lư dương của thành phố chúng ta, trường đại học này vốn dĩ đã có khoa y rồi, tôi và hiệu trưởng của trường này cũng khá thân thiết, đúng lúc có thể để cậu tới làm giáo sư thỉnh giảng,” Lương Hoa cười nói.
Vừa nghe Lương Hoa nói thế, Giang Thành lập tức nghĩ tới em gái mình cũng học trường này, anh cảm thấy hình như cũng khá ổn.
“Được, tôi cũng rất muốn có cơ hội tới trường học giảng dạy để càng nhiều người hiểu hơn nữa về Trung y,” Giang Thành cũng đồng ý luôn.
“Thế thì tốt rồi, tôi còn mời cả Alicia của Viện Y học Hoàng gia Anh tới dự thính bài giảng của cậu nữa, tới lúc đó sức ảnh hưởng của nền y học Trung y Trung Quốc chúng ta chắc chắn sẽ càng sâu rộng hơn nữa,” Lương Hoa nghe thấy Giang Thành nói đồng ý, ông vô cùng vui mừng nói.
Giang Thành lại hàn huyên thêm vài câu với Lương Hoa sau đó cúp máy.
Giang Thành đặt điện thoại xuống, đợi Hứa Tình đi ra có thể hôn hôn âu yếm mấy cái, ai ngờ Hứa Tình vừa tắm xong, cô mặc áo ngủ đi ra, nằm xuống giường ngủ luôn, hoàn toàn không để ý tới Giang Thành, hết cách, Giang Thành cũng chỉ đành lẻ loi cô đơn nằm sang một góc ngủ.
Sáng hôm sau, Giang Thành gọi điện cho Giang Lai, em gái anh.
“Anh? Sao anh lại nghĩ tới việc gọi cho em?” Sau khi nghe điện thoại, Giang Lai kinh ngạc và vui vẻ hỏi.
“Anh nhận được một lời mời, sau này anh sẽ trở thành giáo sư thỉnh giảng ở khoa y của trường bọn em,” Giang Thành trực tiếp nói qua điện thoại.
“Thật sao?”
Giang Lai rất ngạc nhiên và vui vẻ, nói: “Thế thì tốt quá rồi, đúng lúc cô Trần Dao của tụi em cũng đang nhớ anh đó.
”
“Ối, Giang Lai, em đừng nói linh tinh.
” Bên cạnh Giang Lai cũng vang lên giọng nói của Trần Dao, hiển nhiên là hai người đang ở cùng nhau, xem ra quan hệ giữa hai người khá thân thiết.
Giang Thành cũng biết Trần Dao là giáo viên dạy khiêu vũ của trường, lần trước Giang Thành cứu em trai của Trần Dao, đối phương còn suýt nữa lấy thân báo đáp anh.
“Được, đợi anh qua là có thể gặp mặt,” Giang Thành cũng cười nói.
“Thế bọn em đợi anh ở trường nhé,” Giang Lai nói xong thì nghịch ngợm cúp điện thoại.
Giang Thành báo với Hứa Tình một câu rồi lái xe tới Đại học Thành phố Lư Dương.
Trong phòng làm việc của Trưởng khoa khoa Y thành phố Lư Dương, lúc này Lệ Học Thắng đang phân loại tài liệu liên quan của trường thì điện thoại vang lên.
“Ngài Lương Hoa, xin chào ngài,” Lệ Học Thắng vội vàng kính trọng nói với người ở đầu dây bên kia của điện thoại.
“Trưởng khoa Lệ, hôm nay cô Alicia sẽ tới, ông phải tiếp đón thật chu đáo đấy,” Lương Hoa nói.
“Ngài Lương Hoa, ngài cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, Bài giảng thử và giáo viên dạy thử đều đã được sắp xếp hợp lý,” Lệ Học Thắng cười nói.
“Còn bác sĩ Trung y mà tôi nhắc tới …”
“Tôi biết rồi, một bác sĩ Trung y giỏi như vậy, tôi phải tiếp đón ông ấy thật tốt.
” Lệ Học Thắng cười nói, sau đó cúp điện thoại.
Đúng lúc này, Giang Thành gõ cửa, bước vào và nói: "Trưởng khoa Lệ, chào ông.
”
“Cậu là ai?” Lệ Học Thắng nhìn thấy một người tuổi còn trẻ như thế đi vào, lập tức thắc mắc hỏi.
“Tôi tới đảm nhận vị trí giáo viên, chắc là có người đã nhắn trước với ông rồi đúng chứ?,” Giang Thành cười hỏi.
Lệ Học Thắng nghe vậy, sắc mặt lập tức không vui, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người vin vào quan hệ với gã muốn vào đây làm giáo viên, gã ném tài liệu trong tay xuống bàn, lạnh lùng nói: "Chỗ chúng tôi không có vị trí trống, cậu đi đi.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...