Lâm Dương cũng đang có ý tưởng này.
Nếu nhà họ Tô muốn đối phó với Tô Nhan, anh ở chỗ này, cũng có thể bảo đảm.
Tô Nhan thừa dịp Trường Tình Vũ và Tô Quảng trở về phòng, dẫn Lâm Dương đến phòng bên cạnh, rồi sau đó đóng cửa lại, lúc này mới trở về phòng.
Nghe được cửa phòng Tô Nhan khép lại, Lâm Dương lập tức mở cửa ra một tý, nhìn qua phòng Tô Nhan.
Anh cũng không đến để ngủ mà đến trông chừng Tô Nhan Ít nhất đêm nay không ngủ.
Anh tin rằng chuyện nhà Tư Mã ít nhất cũng phải lắng đọng một hai ngày, sau một hai ngày, anh có thể chính thức tiền hành phản kích nhà họ Tư Mã.
Lâm Dương suy nghĩ.
Nhưng vào lúc này…
Răng rắc.
Cửa phòng Tô Nhan đột nhiên bị mở ra, cô cằm di động, bước nhanh đi ra, như là đang gọi cho ai.
“Được, được, tôi lập tức đến, cô chờ tôi!” Tô Nhan nói xong thì vội vàng cất điện thoại, cầm lấy áo khoác treo ở phòng khách, vội vàng xách túi muốn đi.
Lâm Dương ngạc nhiên, vội là tiền lên: “Cô đi đâu?”
“Một người bạn của tôi xảy ra chuyện, tôi phải đi xem.
” Tô Nhan nói.
“Đã sắp rạng sáng rồi, bạn cô đang êm đẹp sao lại tìm đến cô chứ?” Lâm Dương hoang mang hỏi.
“Cô ấy hình như lúc ở quán bar uống rượu thì tranh chấp cùng người khác, bảo tôi đi xem thử, tôi đi qua một chút, nếu tình huống không ổn, tôi sẽ báo cảnh sát, anh mau đi ngủ đi.
” Tô Nhan nói.
“Đi quán bar?” Lâm Dương suy nghĩ, trầm giọng nói: “Tôi đi cùng cô!”
“Này… Cũng được, nơi đó ngư long hỗn tạp, có anh ở đó, cũng đỡ hơn một chút.
” Tô Nhan không có từ chối.
Ánh mắt Lâm Dương lộ ra vẻ cảnh giác.
Lúc mấu chốt này, sao lại có bạn bè xảy ra chuyện?
Là trùng hợp sao?
Chỉ sợ không đơn giản như vậy!
Hiện tại mỗi thời mỗi khắc mỗi nơi đều có thể tràn ngập nguy hiểm không lường trước được Kia dù sao cũng là lực lượng từ Yến Kinh đến!
Hai người đi xuống lầu, lái chiếc xe hơi nhỏ của Tô Nhan kia đi ‘ Quán bar Bất Dạ ‘.
Quán bar này nằm ở khu ngoại thành, hơn nữa cũng không có bạn bè thân thích của Lâm Dương ở nơi này, bởi vậy không nằm trong phạm vi bảo hộ của Lâm Dương.
Nhìn thấy Tô Nhan lái xe đến tận đây, Lâm Dương đã có dự cảm, đây có thể là một âm mưu của nhà họ Kiều.
Anh lặng lẽ lấy di động ra, gửi mấy tin nhắn.
Hai mươi phút sau, xe của Tô Nhan dừng ở cửa quán bar.
Lâm Dương và Tô Nhan lập tức đi vào trong quán bar.
Tô Nhan đi vội vã, không trang điểm gì, quần áo mặc cũng đơn giản, nhưng dung mạo của cô tinh xảo, khiến người ta hít thở không thông, vẫn hấp dẫn không ít người trong quán bar.
Lâm Dương đi theo ở sau, nhìn chăm chú xung quanh.
Mà vào lúc này…
Một chiếc ly thủy tinh đột nhiên bay tới chỗ Tô Nhan, trực tiếp vỡ ngay trước chân.
Loảng xoảng!
Tiếng giòn tan vang lên, ly thủy tinh chia năm xẻ bảy.
Sắc mặt Tô Nhan trắng bệch, đột nhiên dừng lại.
Lâm Dương cũng không khỏi nhìn về nơi chiếc ly thủy tinh bay tới…
Không ít khách trong quán bar cũng nhìn đến chỗ ly rượu bay tới.
Đó là bên phải khách quý của quán bar.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...