Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần


Đánh cho tôi! Đánh đến chết! Đánh gãy hai chân của anh ta cho tôi! Để anh ta quỳ xuống khấu đầu trước mặt tôi!”
Tên mập nỗi giận đùng đùng nói.
“Vâng, đến cả Anh Hạo cũng dám khiêu khích, tôi nhất định sẽ không để anh ta sống tốt!!”
“Anh Hạo hiếm khi mở miệng, vậy thì cứ giao cho chúng tôi đi.”
Hai người nói xong liền bước lên trước muốn đụng đến Lâm Dương.
“Các anh làm cái gì vậy? Không được làm loạn! Nếu không … nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!” Tô Nhan vô cùng lo lắng, lập tức lấy điện thoại di động ra, hoảng sợ nhìn hai người đang đi tới nói.
Nhưng hai người đều không thèm để ý đến Tô Nhan.
Tất cả những người có mặt tại hiện trường đều chăm chú theo dõi, ai nấy đều không dám dời mắt.
Sóc Phương bên ngoài đám đông cũng đang theo dõi.
Anh ta lắc nhẹ ly rượu, trên mặt không có bao nhiêu biểu cảm.

“Thiếu gia, khi nào thì anh ra tay?” Người bên cạnh bước tới, cần thận dè dặt hỏi.
“Trước tiên cứ để Lôi Hạo giáo huấn tên nhóc đó đi, đợi đến khi hai người đó ra tay với Tô Nhan tôi sẽ ra tay.

Phụ nữ là loại sinh vật rất đặc biệt.

Bọn họ thích bạn dệt hoa trên gắm, lại thích bạn giúp người khi gặp nạn.

Dưới trăm mắt dõi theo này, điều mà một người phụ nữ tuyệt vọng không ai giúp đỡ mong muốn nhất có thể là chuyện gì?
Đương nhiên là anh hùng cứu mỹ nhân! Hiểu rồi chứ?
Bằng cách đó, sẽ khiến cho họ có ấn tượng sâu sắc hơn, cũng sẽ sản sinh ra hiệu ứng cầu treo, khiến tình cảm của bọn họ dễ dàng sáng tỏ hơn!” Sóc Phương nhàn nhạt nói.
Đôi mắt của người bên cạnh sáng lên, lập tức gật đầu: “Thiếu gia cao minh.”
“Bảo bọn họ hành động nhanh một chút, không được bỏ lỡ tiến trình của cuộc triển lãm.

Mấy nhân vật lớn cũng đang ngồi trong ghế lô.

Đừng để bọn họ nhìn thấy trò hề này!”
“Tôi hiểu rồi, thiếu gia!”
Người đàn ông gật đầu rồi đi xuống.
Lúc này, vô số cặp mắt chung quanh toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, mọi người là xem náo nhiệt, không chê chuyện lớn, cũng muốn xem thử Lâm Dương dự định đối phó với tình huống này như thế nào.

Còn hai người đã đi tới trước bàn của Lâm Dương, không nói lời nào, liền muốn vung nắm đắm ra.
Tô Nhan vô cùng lo lắng, lập tức muốn báo cảnh sát.
Về phần Lâm Dương, tới lúc này cũng không có bất kỳ hành động gì, chỉ yên lặng uống cạn ly rượu đỏ, dường như không quan tâm đến tất cả mọi chuyện, cũng không lo lắng!
Rất nhiều người đều vô cùng nghỉ hoặc.
Người này không sợ sao?
Nhưng mà chính vào thời khắc then chốt đó, một tiếng hét vang lên.
“Dừng tay!”
Tắt cả mọi người đều bị sóc.
Liền nhìn thấy năm sáu người từ trong đám đông bước ra, có nam có nữ, trực tiếp đứng trước mặt Lâm Dương.
Cảnh tượng ngay lập tức sôi sục.
Tên mập kia cũng với vẻ mặt kinh ngạc, sau khi nhìn rõ những người này, trực tiếp hét lên thất thanh: “Quản lý Chu?”
Nhìn thấy những người này, hai người đó ánh mắt nhìn nhau, do dự.
“Đây không phải là quản lý Chu của tập đoàn Châu Nam sao?”
“Anh ta đang làm gì ở đây vậy?”

Những người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, đều không biết quản lý Chu này muốn làm cái gì.
Sóc Phương ở bên ngoài đám đông cũng khẽ cau mày.
“Quản lý Chu, anh quen biết cái thứ chó không biết tốt xấu này sao?” Tên mập hình như cũng biết người vừa đến, lập tức hỏi.
“Vị này là …” Quản lý Chu muốn nói lại ngừng, sau đó hừ lạnh nói: “Lôi béo, tôi sẽ không nói nhiều nữa, lập tức kêu người của anh tránh ra, chuyện này cứ bỏ qua như vậy!
Bằng không! … Đừng trách tôi không khách sáo! “
Khi những lời này vừa thốt ra, tên béo vô cùng sửng sót.
Sóc Phương cũng ngưng tụ đôi mắt của mình.
“Quản lý Chu! Anh … anh là muốn bảo vệ tên phé vật này sao?” Tên mập trừng to mắt nói.
*Tôi chỉ là không thể nhìn anh bắt nạt người ở đây!” Quản lý Chu giả bộ khó chịu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui