Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Tài xế vừa định nói, Lâm Dương đột nhiên giơ tay ra, túm tóc tài xế ném mạnh xuống đắt.
Người tài xế không kịp phòng bị, ngay lập tức ngã xuống đất.
“Anh đang làm cái gì vậy?” Tư Mã Trường Tâm nhíu mày.
Tài xế cũng với vẻ mặt kinh ngạc và hoảng sợ nhìn Lâm Dương: “Đồ chó, anh … anh điên rồi sao? Anh còn dám động đến tôi sao?”
Nhưng lời này của anh ta vừa rơi xuống, Lâm Dương đã trở tay tát mạnh vào mặt tài xế.
Bốp!
Má phải của người tài xế lập tức sưng lên, một ngụm máu tươi mang theo răng trong miệng nôn ra.
Anh ta còn chưa hoàn hồn, cái tát khác của Lâm Dương cũng đã hung hãng đánh ra rồi.
Bồp!
Bồp!
Bốp!
Bốp…
Trước sau hơn mười giây, Lâm Dương không biết đã tát bao nhiêu cái, hơn nữa mỗi cái tát đều vô cùng mạnh mẽ, mặt của tài xế lập tức sưng lên thành đầu heo, răng trong miệng toàn bộ đều bị đánh gãy.
Mọi người vô cùng hoảng sợ.
Tư Mã Trường Tâm cũng với vẻ mặt không thể nào tin được.
“Ông chủ, cứu … giúp tôi …” người tài xế yếu ớt hét lên với Tư Mã Trường Tâm.
“Dừng tay lại cho tôi!”
Tư Mã Trường Tâm cũng không nhịn được nữa, gào thét một tiếng lao tới trước, cản lại trước mặt Lâm Dương, liền muốn túm lấy tay Lâm Dương để ngăn anh tiếp tục đánh.
Nhưng trong giây tiếp theo, Lâm Dương đột nhiên giơ tay bóp cổ ông ta, lại một tay nâng Tư Mã Trường Tâm lên.
Tư Mã Trường Tâm khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên, chân vùng vẫy trên không trung, giãy dụa điên cuồng, đã không thể thở nổi nữa.
“Nhị gia!”
Người mặc đô đen vô cùng lo lăng, toàn bộ xông lên, dí nòng súng vào đầu Lâm Dương.
“Mau thả Nhị gia xuống, nêu không đừng trách chúng tôi nổ súng!”
Người đàn ông mặc đồ đen giận dữ gào thét lên.
Chuyện đã đến lúc này rồi, bọn họ cũng không thể lo được nhiều như vậy nữa.
Tuy nhiên, khi bọn họ vừa giơ súng lên thì cây kim bạc đã bay tới và đâm vào cánh tay của bọn họ.
Ngay tức khắc, tay của những người mặc đồ đen đều không thể cử động được.
Đây lại là một kiệt tác của Long Thủ!
Sau khi được Lâm Dương huấn luyện, kim bạc của ông ta đã lên một tầm cao mới.
“Tay của tôi…”
“Chuyện này …chuyện này sao có thể làm được?”
Những người mặc đồ đen vô cùng kinh hãi.
“Kim bạc … khoá huyệt…” Tư Mã Trường Tâm hét lên bốn chữ một cách khó khăn.
Rõ ràng, ông ta xuất thân từ một đại gia tộc vẫn biết được thứ này.
Ngay lập tức, thuộc hạ của Tư Mã Trường Tâm đêu bị khuất phục, Tư Mã Trường Tâm cũng mới ý thức được mình đã giẫm vào một bãi mìn.
Nhưng ông ta lại không thể cầu xin giúp đỡ từ bất cứ ai.
Hon nữa, bàn tay ở trên cổ đã sắp bẻ gãy cổ của ông ta Tôi.
Sức mạnh này quá to lớn.
Tư Mã Trường Tâm gần như chìm vào hôn mê.
Chính vào lúc này, ông ta chỉ có thể có hết sức cố nặn ra một chút sức lực từ trong cổ họng ra mà hét lên: “Lâm …
Lâm thần y… Dừng … Dừng tay, tha cho tôi…”
Lâm Dương nghe vậy, nhẹ nhàng buông lỏng tay ra.
Bùm!
Thân thể của Tư Mã Trường Tâm lập tức ngã xuống đắt, cả người nằm trên mặt đất, ôm cổ thở hồn hễn, sắc mặt gần như tím tái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...