Trong vụ việc này, nhà họ Lâm chẳng qua chỉ thiệt hại về tiền bạc và danh tiếng.
Lâm Dương cũng không định dựa vào chuyện này để đánh bại nhà họ Lâm.
Theo như quan điểm của anh, nhà họ Lâm sẽ sụp đổ trong tay mình, đó mới là điều mà anh muốn nhìn thấy.
Bên trong học viện Huyền Y Phái.
Lâm Dương đang đứng trước một phòng bệnh, yên lặng nhìn những bệnh nhân đang đi vào.
“Sư phụ, khi nào thì xe cấp cứu mà chúng ta chuẩn bị được cử đi? Bây giờ khắp nơi trong toàn quốc đều gọi điện thoại đến hỏi rằng chúng ta có hành động không.
Di chứng của loại thuốc mới này bùng phát quá lợi hại rồi, quả thực có thể so sánh với bệnh dịch.
Nếu như không kịp thời điều trị, trước tiên không nói liệu có xuất hiện sự cố về tính mạng con người hay không, e rằng cũng sẽ xuất hiện bạo loạn.
Một khi mọi chuyện trở nên náo loạn …hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi!” Hùng Trường Bạch bước tới, vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói với Lâm Dương.
Lâm Dương lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian, không nói gì.
“Sư phụ!” Hùng Trường Bạch lại hét lên một tiếng.
Nhưng Lâm Dương vẫn không nói gì, chỉ chăm chú nhìn vào điện thoại.
Hùng Trường Bạch cũng không biết anh đang làm cái gì.
Khoảng năm sáu phút sau Lâm Dương mới ngắng đầu lên, trầm giọng nói: “Bây giờ, ban bố mệnh lệnh cho tất các thành viên của Huyền Y Phái ở khắp nơi trên toàn quốc lập tức tham gia vào công tác cứu hộ! Nhớ kỹ, nhất định phải chữa khỏi cho mỗi một bệnh nhân.
Quyết không thể có bắt kỳ sai lầm nào! “
Hùng Trường Bạch nghe vậy, thân thể có chút gầy gò không khỏi chắn động, lập tức hét lên: “Vâng!”
Nói xong liền chạy đi.
Trong chốc lát, một lượng lớn xe cứu thương đậu trong học viện Huyền Y Phái toàn bộ đều lái ra, hết đoàn này.
đến đoàn khác chạy đến các bệnh viện, đường phố và ngõ hẻm, tất cả những bệnh nhân đó đều được Huyền Y Phái tiếp nhận để chữa trị.
Đồng thời, lực lượng hải quân mạng và các biên tập viên tiêu đề đã chuẩn bị sẵn sàng cũng ngay lập tức tung ra tin tức, thông báo cho gia đình của vô số bệnh nhân đang gặp khó khăn trong việc điều trị, rằng họ có thể được điều trị tại các trạm cứu trợ của Huyền Y Phái ở mỗi thành phó.
Rất nhiều người đều chưa bao giờ nghe nói về Huyền Y Phái là cái thứ gì, làm sao có thể tin tưởng được? Càng huồng hồ, những người biên tập vô lương tâm tung tin đồn nhảm nhí cũng không phải ngày một ngày hai, rất nhiều người đều khịt mũi khinh bỉ, hoàn toàn không đặt trong lòng.
Tuy nhiên, sẽ luôn có những người ôm tâm thái đằng nào cũng chết chỉ bằng tìm một con đường sống đi đến thử.
Nhưng lần thử này lại dựng sào thấy bóng, trực tiếp có hiệu quả.
Những người ở Trạm cứu hộ của Huyền Y Phái đều là những đệ tử được Huyền Y Phái cử đến, những người còn lại là những tình nguyện viên được tuyển mộ gần đó.
Bên trong một địa điểm cứu hộ ở thành phố Phụ Từ, tỉnh Quảng Liễu.
Một số tình nguyện viên đang ngồi trên ghế, lướt điện thoại một cách nhàm chán.
Trạm cứu hộ được đặt ở một số bãi đậu xe hoặc trên đường phó, còn trạm cứu hộ này gần khu đô thị, tuy không lớn nhưng có giường bệnh và một số thiết bị cơ bản, cũng coi là đầy đủ.
Nhưng mà bọn họ dường như không tin rằng trạm cứu hộ này thực sự có thể cứu người.
Bởi vì người ngồi khám bệnh ở trạm cứu hộ này… chỉ là một thanh niên trẻ ngoài hai mươi tuổi, tuổi của anh ta cũng gần bằng với những tình nguyện viên này…
Một người như vậy… có thể chữa được bệnh gì?
Bọn họ không hiểu.
“Này, các anh đã nghe nói chưa? Phàm những ai uống thuốc chữa bệnh tim mới, bây giờ đều xong rồi, hoàn toàn bị liệt rồi!”, Một tình nguyện viên cầm điện thoại di động nói.
“Chuyện này chắc chắn là đã nghe nói rồi, thứ được gọi là” Phục phương dưỡng tâm hoàn” đó phải không? Bây giờ toàn bộ trang mạng đã bùng nổ rồi! Số liệu thống kê chính thức đã vượt quá 10.000, khắp nơi trên toàn quốc đều có nạn nhân.”
“Chậc chậc chậc…công ty này chắc xong rồi, chuyện ảnh hưởng quá lớn!”
“Không phải chỉ có công ty này.
Thứ dính líu trong này rất lớn, phải xem giải quyết như thế nào thôi.”
Vài tình nguyện viên nhỏ giọng bàn tán.
Nhưng chính vào lúc này, tiếng bước chân gắp gáp truyền đến.
“Bác sĩ! Bác sĩ đâu!”
Những tiếng hét vang lên.
Tất cả các tình nguyện viên toàn bộ đều bị sốc, lại nhìn thấy một người phụ nữ cõng một đứa trẻ trên lưng vội vàng chạy tới…
Mọi người đêu bị sôc, ngay lập tức đứng dậy.
Bác sĩ đang ngủ gật trên bàn kia cũng ngắng đầu lên.
Chàng thanh niên này tên là Mã Vũ, cháu trai của Mã Hải.
Anh ta cũng khá trung thực.
Vừa mới tốt nghiệp trường y, Mã Hải biết y thuật của Lâm Dương có thể nói là nghịch thiên, liền để cháu trai của mình gia nhập vào học viện Huyền Y Phái để đào tạo sâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...