Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Chương 2405:
“Cầu xin các người hãy thả chúng tôi!”
Tiếng gào khóc liên tục phát lên.
Nhưng cô gái mặt dài không quan tâm những lời này, mà vung bàn tay lên: “Ném bọn họ vào!”
“Rõ, thưa sư tỷ!”
Tiếng quát vang lên.
¡3= 8/12 Chỉ chốc lát sau, những cô gái này đều bị ném vào trong bể nước nóng.
Bọn họ điên cuồng giấy giụa, có ý định bò lên.
Nhưng các cô chỉ vừa mới tới bên thành bể đã bị cô gái mặt dài đá một cước xuống.
Những cô gái này chỉ có thể bị bể nước nóng cắn nuốt trong tuyệt vọng.
Khoảng chừng hai mươi cô gái, nhưng lại chỉ có một người còn sống đi ra khỏi bể.
Nhưng vẻ mặt của cô ta lại không có biểu cảm, cuộn tròn ở bên bể nước, run lên cầm cập.
Cô gái mặt dài đi qua, mỉm cười hỏi: “Cô tên là gì?
“Tôi?”
€ô gái đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt mê mang, sau đó lắc đầu, lẩm bẩm đáp: “Tôi không biết… tôi… tôi là ai?”
“Không tệ! Cuối cùng cũng có một người hợp cách! Người đâu, đưa cô ta đi, rồi xử lý nơi này một chút, đổi tốp khác!” Cô gái mặt dài cười nói, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Gia Linh, vẻ trêu tức hiện lên trong đôi mắt đặc biệt rõ ràng.
Gia Linh nhằm hai mắt, đứng ở một bên không nói được lời nào.
Cô ta không muốn nhìn thấy những chuyện này.
Nhưng… cốc chủ lại ép cô ta phải nhìn.
Cô ta biết ý của cốc chủ.
Cốc chủ đang muốn thay đổi tính cách của cô ta.
:3 10/1 Dù sao… phong cách làm việc của cô ta cũng không giống người của Hồng Nhan cốc cho lắm!
Chẳng mấy chốc, hiện trường đã được xử lý, lại có một nhóm những cô gái trẻ tuổi được dẫn vào.
Những người này đều tới từ các đại gia tộc hoặc những tông môn ẩn thế ở Việt Nam.
Bọn họ gửi gắm hy vọng lên người những cô gái này, muốn để các cô học được kỳ thuật tuyệt thế ở Hồng Nhan cốc, hoặc lôi kéo quan hệ với Hồng Nhan cốc thông qua những cô gái này.
Thế nhưng ai có thể ngờ được, rất nhiều cô gái phải ở lại Hồng Nhan cốc mãi mãi, mà người còn sống thì đã quên mất gia tộc của mình…
“Chuẩn bị đi!”
:3 1/12 Cô gái mặt dài bước tới, chuẩn bị giới thiệu bể nước nóng với những cô gái này, lại dụ dỗ các cô xuống nước.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười lại truyền tới.
“Tuệ Mẫn! Những người này, không cần cô phụ trách! Gia Linh! Cô tới dạy những đệ tử mới này xuống bể nước nóng đi!”
Lời này vừa nói ra, khiến sắc mặt của Gia Linh lập tức tái nhợt thêm vài phần.
Trong phòng thí nghiệm.
Lâm Dương đang dùng hết toàn bộ sức lực của mình để nghiên cứu giải dược của độc hoa Tuyệt Mệnh.
Trên trán anh đều là mồ hôi.
Sau khi trở vê Giang Thành, anh lại lao đầu vào phòng nghiên cứu.
Mặc kệ hết mọi thứ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...