Chương 2252:
Rầm rập rầm rập…
Mấy tiếng bước chân đồn dập truyền tới, vài Võ y có thực lực không tâm thường lập tức bao vây đình nghỉ mát.
“Dẫn Lã Tiến Vũ xuống cho tôi, nghiêm hình tra tấn, ép ông ta phải nói hết tất cả mọi chuyện.”
Chủ nhiệm Diêu quát.
“Rõ, thưa chủ nhiệm Diêu!”
Mọi người hô lên, định tiến lên bắt Lã Tiến Vũ.
“Đứng lại hết cho tôi!”
Lã Tiến Vũ đột nhiên đứng dậy, và hét lớn một tiếng.
Tất cả mọi người đều chấn động.
Lúc này, mới phát hiện ra trong tay áo của ông ta có giấu một con dao găm.
Ông ta trực tiếp rút dao găm ra, đặt ở cổ họng, nhìn chằm chằm vào đám người xung quanh một cách lạnh lùng.
“Lã Tiến Vũ, ông muốn làm gì?” Chủ nhiệm Diêu trầm giọng quát.
“Chủ nhiệm Diêu, Tiến Vũ cũng không muốn nói thêm nhiều lời dư thừa nữa.
Con dao găm này đã được tôi chuẩn bị từ lâu, trên dao có bôi chất kịch độc.
Nếu cắt xuống, kịch độc vào cơ thể, nhất định sẽ khiến Tiến Vũ chết ngay tại chỗ.
Bất cứ ai cũng không thể cứu được! Hôm nay, Tiến Vũ sẽ chết ở nơi này! Tôi nói thật cho cậu biết, chủ nhiệm Diêu, Tiến Vũ biết chủ nhiệm Diêu sẽ không †in, cũng chắc chắn sẽ nghiêm hình tra tấn tôi.
Nhưng tôi thà rằng tự sát cũng không muốn chịu nhục, cho nên tôi thà tự mình kết _ thúc còn hơn đầy thù hận.
Lã Tiến Vũ nói một cách tràn “Được, ông muốn chết, vậy tôi cũng không cản ông!” Chủ nhiệm Diêu lạnh lùng ráp.
“Ha ha ha ha, chủ nhiệm Diêu, Tiến Vũ chết cũng không tiếc, chỉ tiếc, Trường Cổ ta sẽ mất đi một cơ hội tốt này! Mà Trường Cổ †a cũng sẽ diệt vong thôi! Ha ha ha, thật đúng ý trời, ý trời!” Lã Tiến Vũ tức giận, cười tự giêu.
Nói xong, ông ta định ra tay.
“Đợi đã!” Chủ nhiệm Diêu quát.
Lã Tiến Vũ lập tức dừng tay, lạnh lùng đáp: “Chủ nhiệm Diêu còn gì muốn nói sao?”
“Lời này của ông là có ý gì? Tại sao Trường Gổ ta phải diệt vong?”
“Sao thế? Lẽ nào chủ nhiệm Diêu không biết thôn Dược Vương đã biến mất rồi sao?”
Lã Tiến Vũ cười lạnh nói.
Sắc mặt của chủ nhiệm Diêu khẽ thay đổi, chần chừ một lát rồi đáp: “Quả thực có chút tin đồn về chuyện của thôn Dược Vương, nhưng vẫn chưa được chứng thực.
Người mà chúng tôi phái đi cũng chưa trở lại.”
“Khi nào mới trở lại?”
“Nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì tối nay.”
“Được thôi, vậy chủ nhiệm Diêu có thể đợi, tối nay, cậu sẽ biết lời tôi nói là thật thôi!
Thôn Dược Vương đã biến mất rồi.”
“Thật sao?” Chủ nhiệm Diêu có chút nghỉ ngờ.
“Chủ nhiệm Diêu, thực ra tôi hoàn toàn không cần phải lôi tin tình báo này ra, bởi vì †in tình báo này quá quan trọng, cũng quá khiến người nghi ngờ.
Nếu bề trên không tin, tôi chắc chắn sẽ mang hiềm nghi đi theo giặc trên lưng! Nhưng tôi không còn cách nào khác, bác sĩ Lâm đã tiêu diệt thôn Dược Vương một cách mạnh mẽ vang dội, mà hôm nay Trường 6ổ ta lại chọc vào bác sĩ Lâm.
Nếu chúng ta không năm chắc toàn bộ y thuật của cậu ta, thì sẽ không có cách nào đối phó với cậu ta hết! Với thủ đoạn cao minh đó của bác sĩ Lâm, Trường Cổ chắc chăn sẽ gặp đại nạn! Cho nên vì Trường Cổ, tôi không thể chối từ! Chỉ đáng tiếc chủ nhiệm Diêu lại nhất mực nghỉ ngờ tôi đã phản bội lại Trường Cổ.
Nếu đã như vậy, vậy tôi đi trước là được!”
Nói xong, Lã Tiến Vũ lại định vung dao găm.
Nhưng chủ nhiệm Diêu đã vung tay lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...