Chương 2168:
“Đúng thế!”
Lâm Dương khế gật đầu, anh khàn giọng nói.
“Lấy độc trị độc, thế nhân đều biết đạo lý này, tôi dùng tử châm đem cơ thể mình chuyển hóa thành độc khu, biến thành độc nhân, mặc dù không thể chống lại độc vân chi độc của ông, nhưng lại có thể hấp thu độc vân chỉ độc này của ông, tôi dùng độc mà mình hấp thu được chống lại đám mây độc của ông, cứ như thế lặp đi lặp lại, tôi luyện thân thể, vòng đi vòng lại, tôi đã hoàn toàn miễn dịch với đám mây độc kia của ông rồi!”
Nghe Lâm Dương nói như thế, bề trên liên tiếp lùi về sau mấy bước, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.
Tất cả người của Thôn Dược Vương đều bị dọa đến mức thiếu chút nữa đã xụi lơ ngay tại chỗ.
– 10/12 Ngay cả độc lực của đám mây độc kia cũng có thể miễn dịch được.
Giờ phút này đây, thân thể của Lâm Dương sợ gì độc chứ?
Thôn Dược Vương dùng độc để uy hiếp thiên hạ, bây giờ còn cách nào đối phó được với người này chứ?
“Không ngờ bề trên đã sử dụng thủ đoạn vô song như thế, chẳng những không giết chết được người này, ngược lại còn khiến người này đạt được thành tựu mới, bây giờ Thôn Dược Vương còn có thủ đoạn nào giết được cậu ta chứ?” Tô Bảo Minh đặt mông ngồi xuống một tảng đá lớn, lẩm bẩm một mình, cả người giống như mất hồn mất vía.
Người của Thôn Dược Vương đã không còn cách nào để đối phó với Lâm Dương nữa.
“Các người còn có thủ đoạn gì nữa = 1/12 không? Nếu như không có, tiếp theo, có phải đến lượt tôi rồi không?”
Lâm Dương lạnh lùng nhìn qua đám người bề trên, lại lân nữa đưa tay, rút chiếc kim châm cứu ở trán mình ra.
Trong nháy mắt này, làn da trên người anh đột nhiên trở nên tái nhợt, đồng tử đỏ ngầu, tóc nhuộm sương, mái tóc trắng bay trong gió.
Giống như Ma Thần vậy.
Biến hóa kỳ lạ này của Lâm Dương khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy kinh hãi, nhất là bê trên.
Mắt ông ta trừng to, giống như nhìn thấy một chuyện không thể tin được.
“Chẳng lẽ đây là Thương Ám Huyền Thể? Không thể như vậy được, không có khả năng, nhất định là giả, là giả…
Bò môi của bề trên không ngừng run rẩy, lời nói đã không còn lưu loát nữa.
“Thương Ám Huyền Thể?”
“Cái này…
Đây không phải là một loại thân thể chuyển đổi thể chất được ghi lại ở trong sách cổ từ thời kỳ thượng cổ à? Tổ tiên của Thôn Dược Vương chúng ta đã từng nghiên cứu qua, loại thể chất này căn bản không có khả năng tôn tại, thân thể người tuyệt đối không thể biến thành thể chất như vậy, nếu không, con người ta không có cách nào sống sót cả, việc này đi ngược lại với lẽ thường.
”
Tô Bảo Minh gần như là khàn cả giọng hét lên.
Sắc mặt của đám nguyên lão Thôn Dược Vương đều vô cùng khó coi.
“Bê trên, nhất định là ngài đã lâm.
”
“Thứ này chỉ là bịa đặt, căn bản không có khả năng tồn tại loại thể chất đó!”
Mọi người nhao nhao lên tiếng.
Ngược lại, bê trên hít vào một hơi lạnh, lẳng lặng nhìn Lâm Dương, không nói gì.
Sao ông ta có thể không hy vọng là mình lầm cơ chứ, nhưng đáng vẻ trước mắt của Lâm Dương này, quả thật là giống hệt với miêu tả trong ghi chép, nhất là đôi mắt của anh.
Tñnh như bên trong đỏ tươi như máu có nhật nguyệt xoay tròn.
Đây đã không phải là thứ mà có thể dùng khoa học để giải thích được nữa.
Lúc này lại thấy Lâm Dương cất bước đi lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...