Đám đông dày đặc phía sau giờ đã tan tác, ngã xuống một đám người.
Tất cả mọi người đều kêu rên, không đứng dậy nổi.
Những người này tuy là có võ, sức lực không tệ, nhưng trước Lâm Dương, bọn họ căn bản không chịu nổi lực tấn công này.
Ngược lại là với Lâm Dương, bọn họ căn bản không đánh tới được.
Dưới sự công kích nhanh chóng, chính xác đó, bon ho đều cảm thấy như bản th đang đối mặt với một bóng ma, sau khi xuất hiện, bọn họ đều bị bao trong cơn đau dữ dội, nằm xuống rồi khó đứng dậy nổi.
Ngay sau đó, hằng trăm người đã nằm trên mặt đất.
Những người còn lại đều bị khí thế kinh người của Lâm Dương dọa đến hoảng Sợ, từng người từng người rút về phía sau, căn bản không dám tiến lên.
Dương Hạt tức đến ngứa đầu.
Huỳnh Lam vui vẻ không dừng.
“Bác sĩ Lâm, ngài quá lợi hại rồi! Trời ạ, ngài thật sự là người không?” “Định Mao ngây người nhìn về phía đám người xông vào tấn công Lâm Dương rồi bị giết, đại não đột nhiên đông cứng, miệng không kiểm được lầm bẩm.
“Hội trưởng Đinh, lúc này không phải lúc nói cái này, nhanh, chúng ta phải nhanh chóng giúp Tam thiếu kí được hợp đồng!
Hợp đồng kí được, chúng ta cũng có được quyền chủ động rồi!” Người bên cạnh vội nói, nhắc nhở Đinh Mao.
Đỉnh Mao khẽ rùng mình, lập tức hoàn hồn.
“Ngươi nói đúng! Lúc này trước hết phải kí được hợp đồng, chúng ta và nhà họ Dương đã tan nát rồi, trước mắt chỉ có thề gục trước bác sĩ Lâm, chúng ta và bác sĩ Lâm hiện tại đã là người cùng thuyền rồi, nếu có thể lấy được hợp đồng này, đối với chúng ta hay bác sĩ Lâm đều là chuyện tốt.
”
Định Mao hắng giọng, hét về phía nhà họ Dương vẫn còn phía đó: “Nhanh, bắt hắn ta lại, ép hắn kí.
”
“Vâng”
Đám đông hò hét về phía Dương Hạt Dương Hạt toàn thân run lên, định thần lại, cả người lùi về phía sau, vẻ mặt biến hóa khó coi.
“Khốn nạn! Định Mao! Ngươi định làm gì?”
“Tam thiếu! Hợp đồng ở đây, phiền ngại nhanh chóng kí, nếu không kí, sợ rằng chúng tôi cũng khó giải thích với bác sĩ Lâm” Đinh Mao lạnh nhạt nói “Nhìn có vẻ ngươi quyết tâm chạy theo bác sĩ Lâm làm chó rồi! Tốt! Định Mao, đây là đường ngươi tự chọn, không có liên quan gì tới ta, chờ đến lúc Hội thương mại Long Đằng bị nhà họ Dương ta phá hủy, ngươi đừng hối hận!” Dương Hạt nghiến Tăng nói.
“Hối hận? Hợp đồng nghìn tỷ này không kí ta mới hối hận! Cả Long Đằng ta, cũng không đáng cái giá này!“ Định Mao ‘ lớn giọng: “Ra tay!”
“Lân!”
Đám đông hét lên, lao lên đầy Dương Hạt ấn xuống.
Nhưng Dương Hạt cũng không phải tên yếu ớt trói gà không chặt, hắn hét lên, giang tay vung đấm về phía Đinh Mao.
Đưng thấy Đinh Mao ÿ thế người đông, đến lúc chiến đấu, cũng không dễ hạ Dương Hạt.
Giao đấu một hồi, bốn người bị Dương Hạt lấy búa đập xuống dất.
Chỉ là Định Mao một chút cũng không hoảng, trái lại khẽ khịt mũi nói: “Người nhà họ Dương quả nhiên phi phàm, có điều ngươi trước đây đã bị thương, lại còn đơn thân độc mã, xem ngươi có thể đánh bại được mấy người? Ngươi nghĩ ngươi là bác sĩ Lâm à? Lên cho ta”
Mọi người hò hét, càng chiến càng “hung.
Dương Hạt liều mạng chống trả, nhưng chỉ có hai nắm đấm, làm sao có thể “chịu nổi đòn tấn công khủng khiếp như vậy, dần dần lùi người về sau, vết thương trên ‘ người càng lúc càng nhiều.
Anh ta mặt đầy mồ hôi, nhịn không nổi hét lên: “Vạn đại sư, nhanh tới giúp ta!”
Vạn đại sư mặt biến sắc, hét lên: “Nhanh đi giúp Tam thiếu!”
“Vâng, ông chủ”
Vài cao thủ bên này chạy lên phía trước giúp Dương Hạt, người của Đinh Mao bị đánh lui về.
“Định Mao, ngươi nghĩ ngươi là thứ gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...