Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần


Tình hình của Nghị rõ ràng là rất gay gol Tất cả mọi người đều len lén nhìn về phía Lâm Dương.

“Bác sĩ Lâm không hồ là bác sĩ Lâm!
Nghe nói anh là Song Lĩnh Thiên Kiêu!
Hôm nay xem ra quả là danh bất hư truyền!” Nghị khàn giọng nói.

“Thì ra anh đã biết tôi là Song Lĩnh Thiên Kiêu! Vậy mà anh còn dám thách đấu tôi?“ Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.

“Hừ! Nếu như đánh bại được anh, vậy chẳng phải tôi liền trở thành Song Lĩnh Thiên Kiêu rồi sao! Vì sao tôi không thách đấu chứ? Càng huống hồ, anh nghĩ rằng tôi không đánh bại anh được sao?” Nghị lạnh lùng nói, sau đó từ trong túi lấy ra một cái lọ nhỏ, lấy một viên thuốc ở trong đó ra, trực tiếp ném vào trong miệng.

“Hửm?”
Lâm Dương khẽ nhíu mày.

Những người xung quanh kinh ngạc đến cực điểm.

“Hắn ta uống cái gì vậy?”
“Không biết!”
“Không lẽ… là một loại thuốc tăng cường thể lực nào đó?”
“Giống như loại thuốc tăng cảm giác hưng phấn phải không?”

Âm thanh kinh ngạc không dứt.

Tất cả mọi người đều bắt đầu căng thẳng.

Nhưng lại nhìn thấy cơ thể của Nghị đột nhiên xuất hiện một số biến hóa nho nhỏ.

Liền nhìn thấy hai cánh tay của hắn ta chầm chậm hiện ra những đường gân màu đen, bành trướng dần lên, ngoại trừ những điều này ra, đôi mắt cũng dần dầm phủ đầy.

tơ máu, giống như một con sư tử cuồng nộ, hơi thở của hắn ta cũng gấp gáp không thôi…
Những người xung quanh đều trợn mắt há mồm, run lầy bầy.

Lâm Dương yên lặng nhìn.

“Chủ tịch Lâm?”
Huỳnh Lam bên này cảm thấy không ồn, căng thằng hô lên một tiếng.

“Không sao, không cần phải lo lắng!”
Lâm Dương nói.


Tuy rằng nói thì nói như vậy, nhưng sắc mặt của Huỳnh Lam vẫn tràn đầy lo lắng.

Trải qua khoảng thời giang đoán chừng một phút, sự thay đổi của Nghị mới dừng lại Tên Nghị lúc này và vừa nãy đã hoàn toàn tách biệt thành hai người.

Tuy rằng tổng thề cả người nhìn không có biến hóa gì, nhưng tên Nghị lúc này lại mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Căn bản không dám lại gần.

Dường như chỉ cần cách hắn gần một chút liền sẽ bị hắn xé thành mảnh vụn.

Người của nhà họ Dương nhìn chằm chằm.

Dương Trọng cũng không ngoại lệ.

“Nghị! Đừng có nương tay! Lên đi, giẫãm cái đồ chó này xuống dưới chân đi, đạot lấy Thiên Kiêu Lệnh của hắn về đây, hủy diệt triệt để Dương Hoa của hắn đi!
Lên!!“ Dương Trọng gào thét.

Nghe được lời nói này, tên Nghị không lãng phí thời gian thêm nữa, cất bước đi về phía Lâm Dương.

Mỗi bước đi của hắn đều phát ra tiếng ầm ầm, hơn nữa mặt đất đều bị giẫm ra những dấu chân sâu hoắm.

Cảm giác áp bức này dường như khiến người ta không thể nào thở nồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui