Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
“24 triệu 500 nghìn 350 tỷ lần thứ bat”
“Tôi tuyên bố, quyền sở hữu núi Tử Khoáng thuộc về cậu chủ nhà họ Dương!”
Người bán đấu giá gõ một phát búa.
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sam.
Còn có cả pháo giấy được bắn ra, cả hiện trường buồi đấu giá đều là không khí vui mừng phấn khởi.
Nhưng… người nhà họ Dương.
lại không có một ai có thể vui mừng nồi.
Bọn họ ngây ngốc nhìn các loại cảnh tượng chúc mừng ở bên ngoài qua cửa sồ sát đất, ai nấy đều rơi vào trầm mặc.
“Xin chúc mừng xin chúc mừng! Chúc mừng anh nha cậu chủ nhà họ Dương, tất cả quyền sở hữu của núi Tử Khoáng này đều đã thuộc về anh! Xin mời anh ký tên!”
Đinh Mao mang hợp đồng, mang theo dáng vẻ nịnh nọt chạy đến, kích động xông đến trước mặt cậu Ba nhà họ Dương nói.
Cậu Ba nhà họ Dương mặt không cảm xúc nhìn bảng hợp đồng, vào giờ phút này thậm chí anh ta còn có một loại xúc động muốn xe nát bảng hợp đồng này ra.
Nhưng anh ta kiểm lại được, chỉ nhìn về phía Nghị.
Nghị bình tĩnh nhìn chằm chằm bảng hợp đồng, nhanh chóng mở miệng: “Đỉnh Mao, bảng hợp đồng này, không có hiệu lực!”
“Cái gì?”
Đinh Mao ngây ngần, liền sốt ruột hỏi: “Các cậu chủ, các cậu đã hét giá ở trước mặt tất cả mọi người rồi mà! Nhiều người nghe thấy như vậy, các cậu… lẽ nào… là muốn nuốt lời sao?”
“Nuốt lời thì sẽ không, chúng tôi chỉ là nghỉ ngờ có người ác ý nâng giá!”
“AI??”
“Đương nhiên là bác sĩ Lâm rồi! Nghị lạnh nhạt nói.
“Cái này.
.
nếu như các vị cảm thấy bác sĩ Lâm là đang ác ý nâng giá, vậy thì mời các vị lấy chứng cứ ra đi.
” Đinh Mao nặn ra nụ cười nói.
Ông ta biết vụ mua bán này vẫn chưa kết thúc.
Tiếp theo đó sẽ là một màn khó giải quyết nhất.
Nhưng ngay tại lúc này, cửa bị đầy ra, một giọng nói lạnh nhạt truyền vào trong phòng VỊP.
“Thật không ngờ rằng nhà họ Dương cũng có ngày nói một đằng làm một nẻo, thật là khiến người ta buồn cười, nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, cũng không biết thiên hạ sẽ cười nhạo nhà họ Dương như thế nào nữa!”
Lời này vừa dứt, mọi người mới nhìn thấy chủ tịch Lâm mang theo đám người Huỳnh Lam bước vào.
Người nhà họ Dương nhao nhao nghi ngờ nhìn người đi vào, người nào người nấy nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm, hận không thề lập tức xông lên đem người này xé làm tám mảnh.
Nhưng mà họ cũng chỉ nghĩ vậy thôi, không có ai thật sự dám ra tay với người này.
Dù sao thì… người đàn ông này cũng không phải là người ăn chay.
“Bác sĩ Lâm?”
Cậu Ba nhà họ Dương hừ lạnh.
“Hội trưởng Đinh, ông yên tâm, Dương Hoa chúng tôi sẽ toàn lực ủng hộ Thương hội Long Đằng của các ông, nếu có ai dám to gan bỏ qua quy tắc đấu giá của các ông, rõ ràng đấu giá thành công rồi nhưng lại không chịu thanh toán, vậy tôi nhất định sẽ đứng về phía ông.
” Lâm Dương vỗ vai của Định Mao nói.
Định Mao giật mình, nhất thời khóc không ra nước mắt.
Lời này của Lâm Dương là có dụng ý gì ông ta còn có thể chưa nghe ra sao?
Bác sĩ Lâm rõ ràng là muốn kéo ông ta về phía anh mà!
Nhưng mà… Đinh Mao cảm thấy vô cùng bất lực!
Nếu bây giờ ông ta nói một chữ không, đồng nghĩa với việc đắc tội với bác sĩ Lâm đến chết!
“Vâng… vâng… cảm ơn chủ tịch Lâm, cảm ơn chủ tịch Lâm…” Định Mao mặt như đưa đám nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...