Đối phương không trực tiếp đi tìm Chủ tịch Lâm, lại chạy đến tìm cô, rõ ràng Chủ tịch Lâm không muốn cùng đôi phương trực tiếp hợp tác, vì vậy đối phương mới cần cô ra mặt, cùng Chủ tịch Lâm bàn bạc.
Tô Nhan tuy rất muốn mở rộng quy mô công ty, nhưng cô khẳng định không vì ‘ chuyện này mà lại làm đối thủ với Chủ tịch Lâm.
Quả như dự đoán, sau khi Tô Nhan hỏi xong câu này, thái độ bà ta liền thay đổi.
“Nói thật với cô, công ty chúng tôi với Chủ tịch Lâm có chút khoảng cách, Chủ tịch Lâm với chúng tôi cũng có chút hiểu lầm, vì vậy nếu chúng tôi trực tiếp đến Dương Hoa bàn bạc, hơn nửa phần là bị từ chối, nhưng nếu như cô ra mặt, phần thắng sẽ cao hơn.
”
“Điều này thật sự xin lỗi chị, Chủ tịch Lâm nhiều lần giúp đỡ tôi, Dương Hoa cũng giúp tôi không ít lần, nếu tôi đại diện cỏng ty chị đi bàn bạc với Chủ tịch Lâm, chuyện này rõ ràng có chút lừa dối, công ty chúng tôi với Dương Hoa cũng chỉ là quan hệ hợp tác, lừa dối đối tác, chẳng phải là chuyện tốt gì, vì vậy rất xin lỗi chị Phan.
”
Tô Nhan.
mặt đầy vẻ tội lỗi nói.
“Nói vậy thì, Chủ tịch Vân từ chối tôi rồi”
Lâm Tử Yên cười hỏi.
“Chị Phan, tôi cảm thấy chị vẫn là sớm với Chủ tịch Lâm xóa bỏ hiểu lầm là tốt nhất.
”
Tô Nhan lại khuyên nói.
“Xóa bỏ hiểu lâm? Người như Chủ tịch Lâm làm sao cúi đầu, rồi nhà họ Lâm chúng tôi làm sao dễ dàng cuối đầu được, sợ rằng quan hệ giữa chúng tôi khó tốt được.
Chủ tịch Vân, cô có điều không biết, nhà chúng tôi là cùng gia tộc với chóng có, nêu cô từ chối chúng tôi, e răng những ngày sau, chồng cô cũng vất vả.
“ Lâm Tử Yên cười lạnh nói.
“Gia tộc nhà Lâm Dương?”
Tô Nhan hơi có chút ngạc nhiên.
Tuy rằng là lần đầu cô gặp Lâm Tử Yên, nhưng đối với chuyện nhà Lâm Dương, cô cũng đã mơ hồ nghe một số – chuyện.
Chỉ là cô không dám chắc.
Với cả cô nghe được thông tin, Lâm Dương sớm đã bị gia đình ruồng bỏ, thực ra anh là con ngoài giá thú, căn bản không được Lâm gia thừa nhận.
“Chị Phan, tôi vẫn là cảm thấy chị không cần kϊƈɦ động, mọi vấn đề đều sẽ có cách giải quyết.
”
“Tôi cho rằng cô vẫn nên suy nghĩ kĩ càng, tránh khỏi sau này hối hận không KỊP.
”
“Chị Phan, chuyện như thể này tôi sẽ không suy nghĩ đến, chị không cân nói thêm, có lẽ chuyện này chúng ta không cùng ý kiến, hôm nay đến đây vậy, chỉ Phan, tôi đi trước đây.
”
Tô Nhan nói rồi quay người định lên xe, rời khỏi nơi đây.
Nhưng lúc cô vừa định mở xe, lại có – một chân bên cạnh hung hăng đạp vào cửa xe vừa mới mở ra.
Tô Nhan ngạc nhiên quay đầu.
Lại nhìn thấy Lâm Tử Yên dẫn người nhà họ Lâm vây quanh.
“Chủ tịch Vân, tôi có lẽ phải nói lại với cô, tôi đây không phải là thương lượng với cô, tôi là ép cô, cô hiểu không?”
Tô Nhan cả người run rầy, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Tử Yên.
“Phan phu nhân, các người…các người định làm gì??”
“Chủ tịch Vân, chúng tôi đã cho cô cơ hội nhưng cô không biết trân trọng, vậy thì không thể trách chúng tôi được, nếu cô chịu ngoan ngoãn hợp tác cùng chúng tôi, tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra, chúng tôi chỉ muốn kiếm thêm ít tiền, không có ý gì khác, càng huống hồ chuyện này đối với Dương Hoa mà nói chỉ có lợi, không có hại.
“ Lâm Tử Yên nhún vai, đắc ý.
Tô Nhan cạn lời.
“Chủ tịch Vân, tôi hỏi lại lần cuối, cô vẫn không chịu hợp tác cùng chúng tôi đúng không?” Lâm Tử Yên cười nham hiểm.
Lâm Tử Yên nghiến răng, hạ giọng: “Phan phu nhân, tôi khuyên bà đừng làm càn, nếu không…nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”
“Có vẻ như cô chưa thấy quan tài ] chưa đồ lệ nhỉ, nếu đã như vậy, được thôi, cô đừng có trách tôi đấy!” Lâm Tử Yên đưa tay ra hiệu: “Trói cô ta vào trong xe.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...