Nều như hắn bằng lòng, cũng có thê xông vào một mảnh trời mời, nếu như không thành, cũng có thê tìm một công việc ổn định mà làm, bản thân cũng sẽ không khinh thường hắn, người khác cũng sẽ tôn trọng hắn hơn.
Nhưng hắn từ đầu tới cuối, lại tỏ vẻ nhàn rỗi, lạnh nhạt.
Như thể mọi chuyện xung quanh, đều không liên quan đến hắn.
– Điều này khiến cho Tô Nhan cảm thấy hắn quá bí hiểm.
Tô Nhan khẽ lắc đầu vứt bỏ suy nghĩ, bước vào miếu.
Sau khi thêm chút tiền hương dầu, bái Phật, Tô Nhan bèn đợi bên ngoài miếu.
Hôm nay nói là có một khách hàng lớn cần nói chuyện với cô.
Tô Nhan vẫn không thể hiểu, vì sao không đến công ty ngồi xuống rồi ban chuyện, trái lại cần hẹn cô ra nơi như thẻ này bàn bạc.
Có điều nghĩ đến thân phận, danh tính cỏng ty đối phương, Tô Nhan cũng không thề không chuẩn bị đoàng hoàng.
“Chủ tịch Vân, uống chút nước”
Lúc này, trợ lí từ xe lấy ra hai bình nước đã chuẩn bị sẵn, đưa cho Tô Nhan.
“Cảm ơn”
Tô Nhan cười, cầm bình nước uống ngụm nhỏ.
, Từ xe bước xuống vài người đàn ông mặc tây phục đen, đeo mắt kính đen.
“Đi bỏ ít tiền hương dầu đi”
Một người phụ nữ đeo kính râm nói với người bên cạnh, rồi đi về phía Tô Nhan.
Tô Nhan giật mình, vội vàng bước về phía trước.
“Chị Ái Vân, hân hạnh hân hạnh rồi”
người đến là Lâm Tử Yên đang cười nói bước đến.
“Chị chính là Lâm Tử Yên đúng không, rất vui được gặp chị”
Tô Nhan cươi nói”
“Được rồi, Chủ tịch Vân, chúng ta đeu đừng phí lời nữa, nói vô vấn đề, lần này hẹn cô ra đây, là muốn ký hợp đồng với cô.
”
Lâm Tử Yên đưa tay lên, người bên cạnh liền đưa một bản tư liệu ra, bà ta đưa – cho Tô Nhan.
Tô Nhan giật mình, cầm bản tư liệu xem xét.
Một lúc sau, vẻ mặt cô trở nên mất tự nhiên.
“Chị Yến Dương, ý của chị là muốn tôi đại diện công ty chị cùng tập đoàn Dương Hoa hợp tác.
”
Tô Nhan nghi hoặc nhìn bà ta.
“Không sai, chúng tôi hy vọng Chủ tịch Vân có thể tạm thời cùng công ty chúng tôi liên thủ, quy mô công ty họ Lâm chúng tôi so với tập đoàn Dương Hoa cung không phải nhỏ, nếu cô hợp tác với chủng tôi, chúng tôi sẽ đưa cho cô một khoảng thù lao đủ lớn để công ty cô lớn mạnh thêm, Chủ tịch Vân, điều này đôi với công ty cô mà nói, là một có hội rất lớn đề thanh chuyện, nói không chừng công ty của có còn có thể đứng vào hàng ngũ những công ty lớn”
Lâm Tử Yên cười nói.
“Nhưng chị vì sao không trực tiếp tìm Chủ tịch Lâm thương lượng hà tất phải tìm người không phải công ty trung gian như tôi, công ty chị có thể hoàn toàn tiết kiệm được khoản thù lao này.
”
Tô Nhan khẽ CƯời nói.
“Sao? Chủ tịch Vân không đồng ý?”
Lâm Tử Yên khẽ liếc mắt.
“Tôi chỉ là muốn biết vì sao chị lại không trực tiếp đi tìm Chủ tịch Lâm, tôi phải biết rõ được lý do.
”
Tô Nhan mặt đầy vẻ day dứt.
Thật ra, cô đã muốn từ chối rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...