Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Vương Hào ngạc nhiên, vội nhìn chiếc đồng hồ Rolex trên cổ tay.
Thật sự….
đúng 9 phútI!
Chuyện này là thế sao?
Sao có thể…Ông ta sao lại đến nhanh như vậy? Chẳng nhẽ, ông ta thật sự vượt tốc độ sao?
Mã Hải quan tâm chuyện này như vậy sao? Nhanh như vậy đã đến rồi?
Một dự cảm chẳng lành nổi lên trong lòng Vương Hào.
“ Chào chú Long!” Vương Tử Tường nhanh nhẹn ra chào hỏi.
Mã Hải chạy chậm qua, vội vàng khom lưng, cúi đầu với Lâm Dương: “ Chủ…”
Thế nhưng chữ “tịch” còn chưa nói ra, Mã Hải như nhận ra điều gì đó, vội vàng xoay người, liền nhìn thấy Tô Nhan đang đứng kế bên ngẩn người nhìn ông.
Hỏng rồi!
Mã Hải sợ hãi trong lòng, vội chuyển chủ đề: “ Cậu Lâm, xin chào!”
Nói xong liền đưa tay ra.
Nhưng… Lâm Dương không thèm dơ tay ra bắt…
Mã Hải trong lòng có chút hãng.
Lâm Dương không đến bắt tay…rất rõ ràng, chủ tịch Lâm đang rất tức giận.
Mã Hải đột nhiên xoay người, trong lòng đã không còn kiêng dè gì nhiều nữa, liếc nhìn thấy nhà hàng lộn xộn, lại nhìn về phía hai cha con nhà Vương Hào, thấp giọng nói: “
Cậu Lâm, cậu đưa cô Ái Vân về trước đi.
”
“Được”
Lâm Dương gật đầu, quay sang nói với Tô Nhan vẫn đang ngẩn người: “Ái Vân, anh đưa em về trước.
”
“ Hả? Đi…đi về?”
Tô Nhan ngơ ngác nhìn Lâm Dương, não còn chưa phản ứng kịp những gì vừa xảy ra.
Có thể đi được rồi sao?
Dễ dàng như vậy?
Không có phiền phức gì sao?
Mã Hải không phải là đứng về phía cha con Vương Hào kia hay sao?
Vương Tử Tường cũng mơ hồ không hiểu gì, lo lắng nói: “ Chú Long, không thể để tên khốn đó đi được!”
“Im mồm!”
Không đợi Mã Hải mở miệng, Vương Hào đã lên tiếng chặn lại.
Vương Tử Tường cả người run lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía cha mình.
Lúc này, anh ta mới chú ý đến sắc mặt của cha mình đã chuyển sang tái nhợt, mặt cắt không ra giọt máu nào, thậm chí…người ông cũng bắt đầu run lên.
Sao lại như vậy?
Não của Vương Tử Tường như muốn nổ tung, hoàn toàn trống rỗng.
Anh không phải là một thằng ngu, và anh cũng nhận ra rằng chuyện này có gì đó không đúng!
Mã Hải vừa đến đây liền đi chào hỏi Lâm Dương! Hơn nữa…còn chủ động đề nghị đưa Tô Nhan về trước!
Rất rõ ràng, Mã Hải không đứng về phía cha con bọn họ, mà là.
.
đứng về phía Lâm Dương kial Cả Giang Thành, ai có thể khiến Mã Hải làm như vậy ?
Ngoài chủ tịch Lâm ra thì không có người thứ hail Nhưng mà…người này là Lâm Dương!
Không phải chủ tịch Lâm!
Đầu óc Vương Tử Tường như đứng hình, người đã hoàn toàn không còn có thể nghĩ ra gì nữa cả.
Lúc này, Lâm Dương đã kéo tay Tô Nhan đi ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...