Các trưởng lão đều lại đây cả rồi! Cậu ta dám ngạo mạn như vậy? Thật sự là không để người nhà họ Vương trong mắt sao?
Người đàn ông trung niên cười giận dữ: “
Thú vị! Thú vị đấy! Người trẻ tuổi bây giờ thật thú vị! Nhưng mà… cậu không biết hậu quả của việc ngạo mạn thế này là gì sao?”
Giọng người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng hơn vài phần.
“ Hậu quả là gì?” Lâm Dương hỏi lại.
Ngay khi lời nói của anh phát ra, một đám người mặc đồ đen vây quanh anh.
Lâm Dương mặt không cảm xúc.
Tô Nhan đăng sau lại vô cùng lo lắng.
“ Dừng tay! Xin ông đừng làm loạn lên!
Chồng tôi có lẽ quá bốc đồng, hy vọng ông không tính toán gì với anh ấy, để chúng tôi đi!” Tô Nhan vội vàng đi lên trước nói.
“ Cô Tô Nhan?”
Người đàn ông trung niên hình như mới nhìn thấy Tô Nhan, không kiềm được giật mình.
“ Ông biết tôi?” Tô Nhan sững sờ nói.
“ Đương nhiên là tôi biết, chủ tịch tập đoàn Duyệt Nhan, chủ tịch Long thường xuyên nhắc đến cô!” Người đàn ông trung niên nhàn nhạt nói.
Ông không giống như những thế hệ sau của các già đình giàu có kia, đến tin tức mới cũng không xem, tuy rằng Tô Nhan thường xuyên xuất hiện trên khung hoa văn nổi bật của bản tin, nhưng là nữ chính trong vụ tai tiếng tình dục với chủ tịch Lâm, ông ít nhiều gì cũng phải chú ý một chút.
“ Đã như vậy thì mong ông giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho chồng tôi.
” Tô Nhan vội vàng nói.
Đối phương đã biết cô, thì sự việc càng dễ xử lý hơn rồi, cũng bớt đi việc phải giải thích nọ kia.
Song người đàn ông lại nheo mắt lại, nhìn Lâm Dương vài lần, rồi đột nhiên hỏi: “ Cô Lý này, người này … có phải là Lâm Dương không?”
Tô Nhan ngơ ngác, sững sờ nói: “ Đúng … S80 … SaO vậy?”
“ Ừm… tôi còn tưởng là ail Thì ra là cậu Người đàn ông như tỉnh ra, ý cười trên mặt càng đậm hơn.
“ Ba, cậu ta chính là tên bị cắm sừng của Giang Thành?” Vương Tử Tường đứng bên cạnh hỏi, Vương Tử Tường đứng bên cạnh hỏi.
“ Đúng vậy.
” Người đàn ông trung niên gật đầu.
“ Mẹ nó, thì ra là cậu ta! Con còn tưởng là nhân vật nào ghê gớm lắm! Để cái tên bị cắm sừng này dọa cho sợ chết khiếp, chuyện này mà truyền ra ngoài, sợ là xấu hổ đến chết mất!” Vương Tử Tường nhổ nước bọt, bực bội nói.
“ Mặc dù nghe nói cậu ta có quen biết chủ tịch Long, nhưng tôi nghĩ, cũng chắc là nể mặt cô Tô Nhan đây.
”
Người đàn ông trung niên đảo mắt nhìn Tô Nhan nói: “ Cô Tô Nhan này, chuyện này không liên quan gì đến cô, cô hãy về đi, còn về chồng của cô … cô yên tâm đi, cậu ta vẫn sẽ sống sót trở về.
Sống sót trở về, nhưng lại không nói trở về với dáng vẻ như thế nào.
Tô Nhan vẻ mặt không được tự nhiên.
“ Ông Vương, lẽ nào ông nhất quyết phải vướng bận đến chuyện này sao? Đây vốn dĩ chỉ là một sự hiểu lần!” Tô Nhan muốn biến chuyện lớn này thành chuyện nhỏ.
Vậy mà người đàn ông trung niên lại hừ lạnh: “ Nếu như tôi đến muộn hơn một chút, người này có phải sẽ phế đi con trai của tôi!
Đây không phải là chuyện nhỏ! Cho dù chủ tịch Long có tới đây đi chăng nữa, tôi cũng phải giải quyết triệt để chuyện này!”
Vương Hạo là một người luôn bảo vệ con cái, nếu như không phải loại chuyện này, con trai ông cũng sẽ không hống hách đến mức độ này.
Tô Nhan cắn môi, không biết nên giải quyết ra sao, nghĩ tới nghĩ lui, dứt khoát cắn răng nói: “Đã như vậy, thì tôi sẽ gọi điện cho chủ tịch Long, mời ông ấy đến đây xem xét nhận định xem.
”
“ Nếu như cô nhất định muốn nhúng tay vào chuyện này, thế thì chỉ có chủ tịch Long mới có thể giải quyết được chuyện này! Cô gọi đi, tôi ở đây đợi ông ấy tới!”
Vương Hạo vẫy tay một cái, ngồi xuống ghế, mặt không còn xúc nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...