Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Bộ váy tiên tỷ nhưng lại không phải chỉ một trăm hai trăm tỷ, mà là năm trăm sáu trăm tỷ… Nhiều tiên như vậy làm sao cô ta có thể kiếm được ra? Ngay cả gia tộc của cô ta cũng không có cách nào móc ra được nhiều tiền như vậy, e rằng đem cô ta bán đi cũng chưa đủ trả một phần nhỏ.
Dần dần, tất cả các vị khách đều bình tĩnh trỏ lại.
Biểu cảm của mọi người rất phức tạp, ghé tai thì thâm với nhau, trêu mặt nguyên một đám người vẫn là vẻ khó tin.
“Cô Phương, cô có thể nào đã nhầm lẫn không? Bộ váy này … nó thực sự đắt như vậy sao?”
Lâm Huy chần chừ nhưng vẫn không thể không nói.
“Đúng, đúng, đúng rồi, cô Phương, nhất định là cô nghe nhầm rồi! Thoạt nhìn thì nó cũng…
không… không có gì… đặc biệt…”
Đỗ Chí Cường vội vàng mỏ miệng an ủi, vốn là muốn làm giảm đi giá trị của bộ váy để hạ giá, nhưng nhìn vầng sáng duy mĩ của bộ váy dưới ánh đèn sân khấu, những lời nói của anh ấy không khỏi trỏ nên trống rỗng.
“Anh đang nghỉ ngò tầm nhìn của tôi à?”
Ngọc Phương nhìn Đỗ Chí Cường, giận đữ nói.
“Không, không, không, cô Phương, tôi không có ý đó, tôi chỉ… chỉ là…
Đỗ Chí Cường ngẩn người một lúc rồi im bặt.
“Nếu mọi người thắc mắc về giá cả và tính xác thực của bộ váy này, thì rất đơn giản.
Chỉ cần lấy điện thoại di động ra và so sánh nó với video hiệu ứng của bộ váy Flower of Hope.
Hiệu ứng của bộ váy này dưới ánh đèn sân khấu là có một không hai.
Không ai trên thế giới có thể dệt ra được hiệu quả như vậy! “Ngọc Phương nhẹ nói.
Một số vị khách sau khi nghe thấy đã âm thầm lấy điện thoại ra so sánh.
Chứng kiến tạo hình Lương diễm của Đóa Hoa Hy Vọng trong video và so sánh nó với cảnh này trên người của Tô Nhan, tất cả những người còn nghỉ hoặc đều im lặng.
Đỗ Chí Cường lại rơi vào trầm mặc.
Cô khách mời vẫn đang khóc, người đã rã rời, lảo đảo muốn ngã, thầm chí còn suýt ngất.
Về phần nhân vật chính của vụ việc, Tô Nhan ở chính giữa vẫn đang bị khiếp sợ.
Tác động của sự việc này đối với cô…
cũng mạnh không kém.
Trong tình huống này, cô cũng không biết nên xử lý thế nào.
Nhưng vào lúc này, lại có một giọng nói khác phát ra.
“Cô Ngọc Phương, thật ra tôi không nghĩ là cô này cần phải bồi thường mấy trăm tỷ!”
Mọi người đều đồng loạt nhìn xung quanh.
Ngọc Phương cũng lo lắng tìm nguồn phát ra âm thanh.
Nhưng đã thấy Lâm Dương từ trong góc đi ra, chậm rãi đi tới bên cạnh Tô Nhan, ánh đèn chiếu vào người của anh, trong chốc lát, bộ đồ vest đồng dạng trên người anh cũng toát ra ánh sáng chói mắt, khiến cho anh tựa như là thiên thần hạ phàm.
Đám đông lại lần nữa sôi sục, hầu như không còn đứng vững.
“Song Hoa Hy Vọng…Song Hoa Hy Vọng đều xuất hiện!!”
Ngọc Phương gần như thét lên.
Đồng tử của Đỗ Chí Cường giãn to và chợt ý thức được điều gì đó.
Lâm Dương kéo kéo phần áo ở vai và ngực, anh bình tĩnh nói: “Vừa rồi cô này rót rượu từ trong ly lên người tôi, độ tỉnh xảo của bộ đồ này cũng đã hỏng, cho nên tôi nghĩ cô †a phải bồi thường không phải chỉ một bộ quần áo mà là hai bộ.
Nếu số tiền bồi thường Đóa Hoa Hy Vọng là gấp đôi, thì ít nhất sẽ bắt đầu từ một nghìn tỷ.
Cô Ngọc, cô cảm thấy có đúng vậy không? “
Tiếng xì xì!
Vô số âm thanh ớn lạnh phát ra.
Cú sốc quá lớn khiến nhiều người không khỏi ngừng suy nghĩ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...