Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Dù gì cô cũng là một người kinh doanh.
Nếu như được Ngọc Phương giám định ra rồi, vậy thì cô chắc chắn sẽ trở thành trò cười của thiên hạ.
Lúc đó nó sẽ phát sinh ra một đọt đả kicñ rất dữ dội đến việc kinh doanh của cô.
Đó không phải là điều Tô Nhan muốn nhìn thấy được.
Nhưng việc đã đi đến bước này rồi, đường như cục diện này đã không thể thay đổi được nữa.
Cô khách mời đó cười rất lạnh nhạt.
“Chắc là bây giò cô đã biết rôi chứ? Đồ phế vật đó không thể nào bảo vệ cô được, cô chỉ có thể đá tên đó sang một bên, sau đó sa vào lòng của bác sĩ Lâm, cô mới có thể có được mọi thứ, sở hữu mọi thứ! Bây giờ, cô phải đưa ra quyết định của cô rồi.
Nếu như cô lôi bác sĩ Lâm ra, ở đây sẽ không còn ai làm khó cô nữa, không còn ai khiến cho cô Z không vưi nữa, và cô sẽ trở thành nhân vật chính của bữa tiệc này Đỗ Chí Cường nhìn về phía Tô Nhan, nhếch môi lên cười lạnh lùng.
Nhưng.
Tô Nhan vẫn cúi đầu và không nói gì thêm.
Dường như cô đã lựa chọn từ bỏ rồi.
Điều này khiến cho cô khách mời với Đỗ Chí Cường rất khó chịu.
Ngọc Phương cũng không khách sáo mà bước thẳng về phía trước.
“Cô Phương.” Cô khách mời cười một cách khách sao.
“Ừm” Ngọc Phương gật đầu rồi nhìn lướt sơ qua bộ đồ của cô khách mời, sau đó lên tiếng nói: “Bộ này của em là lễ phục của nhãn hiệu nào?”
“Mẫu sản xuất với số lượng giới hạn của Tây Phi!” Cô khách mời cười rất đắc ý và nói.
“Là mẫu lễ phục dạ tiệc màu đen sản xuất giới hạn được phát hành ngày hai mươi tám của tháng này chứ?” Đôi mắt của Ngọc Phương sáng lên và liền nhận ra nguồn gốc của bộ lễ phục đó.
“Đúng vậy.” Cô khách mời càng kiêu ngạo hơn.
“Không tệ không tệ! Bộ dạ tiệc màu đen này được xem như là mẫu lễ phục tốt nhất của Tây Phi vào mấy năm gần đây rồi, nó hoàn toàn được làm bằng tơ tằm thượng đẳng, được hoàn toàn chế tạo bằng thủ công, mép viền của tay áo là dùng dây tơ của nhện lớp Siler ở nước Úc làm thành.
Vào ngày hai mươi tám, Tây Phi chỉ bán ra ngoài bảy mươi bộ lễ phục như vậy, đến bây giờ vẫn chưa sản xuất bán một sản lượng lớn, cũng tức là nói bây giờ trước mắt bộ lễ phục dạ tiệc màu đen này chỉ có bảy mươi bộ, loại lễ phục này không phải là có tiền sẽ mua được! Cô nói nó là bảy trăm triệu, thực ra đó chỉ là giá mua của bộ này.
Thực tế bây giờ giá bán của nó có thể lên đến một tỷ bảy trăm năm chục triệu.” Ngọc Phương nói.
“Wowl”
Cô khách mời đó kinh ngạc.
Trong đám người đã xôn xao lên một chút.
“Một tỷ bảy trăm năm chục triệu?”
Ngay cả bản thân cô khách mời đó cũng không ngờ được rằng bộ lễ phục này lại lên giá nhanh đến như vậy.
Thực ra đây không phải là do cô ấy mua, là do người khác tặng cho cô ấy, cô ấy cũng không biết được giá hiện hành của bộ đồ này, nên cứ nói bừa là bảy trăm triệu.
Nào ngờ giá trị của bộ đồ này lại cao đến mức như vậy.
“Cứ như vậy thì e là giá tiền cô Tô Nhan phải bồi thường là cao hơn rồi đấy chứ?” Có người không nhịn được nói rằng.
“Để tôi xem sao.”
Ngọc Phương đến gần thêm một chút, ngón tay nhẹ nhàng chà sát trên trang sức, sau đó lại nhìn kỹ vết dơ do nước rượu ở trước ngực của cô khách mời này.
Sau đó lại thở dài một cách bất lực rồi lắc đầu: “Thì ra bộ dạ tiệc màu đen này không chỉ dùng tơ của lớp nhện Siler để may viền tay áo, bên mép ngực này của nó lại càng pha tạp thêm loại tài liệu này, nó khiến cho bộ đồ này ở dưới đánh đèn có thể sáng lấp lánh hơn.
Nhưng do bị nước rượu làm ướt đi, màu sắc đó đã không thể biến hóa ra được nữa, với lại nó còn là không thể khôi phục được.
Và bộ đồ này, chỉ có thể nhẹ nhàng lau chùi, không thể nào giặt được.
Đổi một cách nói khác là bộ đồ này được xem như là hủy rồi.”
“Cái gì?” Sắc mặt của Tô Nhan dần dần thay đổi.
Tất cả mọi người có mặt ở nơi này đều kinh ngạc.
“Hơợ, cô Vân, trước đó tôi bảo cô đều cho tôi bảy trăm triệu là xong chuyện rồi.
Kết quả cô không chịu, bây giờ xem ra bảy trăm triệu đó không đủ để cô đền đấy!” Cô khách mời đó chế giễu rằng.
Tô Nhan ngây người ở tại chỗ, cơ thể có chút choáng váng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...