Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Người nhà họ Lương đang đứng bên tường của sân nhìn thấy như thế, thì hết sự kinh ngạc.
“Nhanh thế, căn bản là chưa nhìn thấy được động tác của bọn họ luôn “Đây là cuộc chiến của những đứa con cưng của ông trời đó sao?”
Mọi người cuống quýt, kinh hãi không thôi.
Lâm Dương cũng động đậy thân hình, xông về phía Lệ Vô Cực.
Nhưng Lệ Vô Cực bị ngã nhào ra đất lại không bị ảnh hưởng một chút nào, chớp mắt đã đứng được lên, hai tay nâng lên, phản công về phía Lâm Dương.
Tay chân hai người giao đấu, đánh ra vô số chiêu thức, mạnh mẽ tấn công đối phương.
Mỗi một nắm đấm đều có thể đâm thủng sắt thép!
Binh! Binh! Bốp! Bốp! Bốp!
Những tiếng động kia chẳng khác gì tiếng sấm rền vang đến bên tai của người nhà họ Lương.
Toàn thể người nhà họ Lương đều bị chấn động.
Nhưng mà cùng chấn động với bọn họ, còn có nguyên một cái Yến Kinh!
Đã có người trong nhà họ Lương lan truyền chuyện trận chiến con cưng của trời ra bên ngoài.
Trong chớp mắt, có rất nhiều người trong giới võ đạo điên cuồng lao đến nhà họ Lương để đón chờ cuộc đấu lịch sử này…
Trên đỉnh núi Dương Sơn.
Lúc này đã có không ít lều trại được dựng lên ở đây.
Rất nhiều người là thành viên trong giới võ thuật Việt Nam ngồi máy bay xuyên đêm để đuổi kịp đến đây, đợi chờ cuộc chiến các con cưng của trời bắt đầu.
Bọn họ cũng lười đến những khách sạn ở dưới chân núi ở, liền dựng lều nghỉ ngơi ngay chỗ này, muốn đợi cho đến mười giờ sáng ngày mai, tận mắt chứng kiến cuộc chiến lịch sử kia.
Giờ đây đã có không ít những chiếc xe hơi hào nhoáng dừng chân trên đỉnh núi Sơn Dương, người ở trong xe đều đang nghỉ ngơi.
Trước lúc trận chiến ngày mai được diễn ra, chắc chắn đường vào núi Sơn Dương sẽ bị chặn lại, đến đây trước để chuẩn bị là một sự lựa chọn không hề sai một chút nào.
Nhưng trước khi trận chiến bắt đầu, đêm nay, ai lại có thể ngủ ngon được đây?
Kích động, tâm trạng chờ mong sớm đã bùng lên trong trái tim của mỗi người…
“Này, các người nói xem, trận chiến ngày mai của thiên kiêu Lâm và thiên kiêu Ky, ai sẽ là người có phần thắng lớn hơn đây?” Không biết là ai bắt đầu lớn tiếng hỏi lên một câu, phá tan sự tĩnh lặng trên đỉnh núi Dương Sơn.
Rất nhiều người đang nghỉ ngơi, hoặc là đang nghịch điện thoại đều ào ào ngẩng mặt lên, nhìn về phía phát ra tiếng nói.
“Điều này không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là Thiên Kiêu Lâm sẽ có phần thắng nhiều hơn rồi!”
“Tại sao lại nói như thế?”
“Ha, thiên kiêu Lâm kia là loại người nào cơ chứ? Tên đó có y võ đó nha! Sự đáng sợ của y võ ra sao, các người cũng không phải không biết! Anh làm anh ta tổn thương, anh †a có thể ngay lập tức cho châm cho mình mấy châm, vết thương trên người anh ta trực tiếp biến mất luôn!
Thiên kiêu Ky lấy gì để đấu được với thiên kiêu Lâm cơ chứ? Hơn nữa, y võ đủ mạnh để chữa lành cho bản thân, lại còn có thể hạ độc đối phương trong chớp mắt! Sợ là ngày mai, trận đấu ngày mai giữa thiên kiêu Lâm và thiên kiêu Ky chẳng được mấy hiệp thì thiên kiêu Ky đã ngã mất rồi!” Một giọng cười lạnh truyền đến.
“Người anh em này, cậu nói như thế, có phải là cậu cược hoàn toàn cho thiên kiêu Lâm không?” Người kia cười hỏi.
“Phí lời, tôi trực tiếp bán hết nhà cửa, tán gia bại sản để cược cho thiên kiêu Lâm đấy!
Thiên kiêu Lâm chắc chắn phải thắng!”
“Tôi cũng cảm thấy đúng là như thết”
“Thiên kiêu Lâm không phải là người bình thường đâu nha! Tên Tư Mã Phương Hòa gì kia cũng đã bị cậu ấy dạy dỗ một phen để đời đấy thôi, chắc chắn đấu với thiên kiêu Ky không có vấn đề gì “Tôi cũng cảm thấy phần thăng của thiên kiêu Lâm lớn hơn!”
Những giọng nói đồng tình liên tục vang lên.
Nhưng cũng có một số lời phản đối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...