Người thanh niên kia hậm hực lùi lại.
Lương Huyền Mi tràn đầy lửa giận, đôi tay nhỏ nắm chặt lại.
Thái độ của nhà họ Vân thật sự là ép người quá đáng.
Đôi bên đều vào tư thế, vô số ánh mắt đồng loạt chăm chú nhìn hai người.
“Chuẩn bị xong chưa?” Lương Huyền Mi nghiến răng hỏi.
“Tôi sẽ không nhẹ tay dù cô là phụ nữ, cô đánh em trai tôi bị thương, khiến nhà chúng tôi mất hết mặt mũi, hôm nay tôi phải đòi lại tất cả!” Vân Hồng Hải hừ lạnh.
“Vậy phải xem bản lĩnh của anh! Xem chiêu đây!”
Lương Huyền Mi hô lên, xoay người xông ra ngoài, hai tay như rắn, nhìn mềm như bông, nhưng trong chớp mắt đến gần Vân Hồng Hải, đột nhiên lại hung hăng như tia chớp hướng về phía cổ họng anh ta.
Chiêu thức này, muốn lấy mạng người.
Nhưng Vân Hồng Hải cũng không phải hạng xoàng.
Anh ta hừ lạnh một tiếng, dễ dàng dùng một cánh tay đánh xuống, đánh bật hai tay Lương Huyền Mi, đồng thời một tay mạnh mẽ vỗ vào vai cô ấy.
So tốc độ và sức mạnh, Vân Hồng Hải không về kém Lương Huyền Mi chút nào, trái lại… Còn nhanh hơn rất nhiều!
Bộp!
Vai Lương Huyền Mi ăn một chưởng, cả người liên tiếp lùi về phía sau.
Nhất thời mọi người ồn ào lên.
Mới bắt đầu đánh, Lương Huyền Mi đã chịu thiệt?
Nhưng cô ấy là học trò đến từ đảo Tiêu Sầu mài! Tất cả những thanh niên cùng thế hệ với cô ấy ở nhà họ Lương chưa có ai đánh lại cô ấy! Vân Hồng Hải lợi hại thế sao?
Không ít người sợ hết hồn.
Mặt Lương Huyền Mi cũng đầy vẻ khó tin, nhưng lại không chịu từ bỏ, lần nữa tiến lên.
“Võ học đảo Tiêu Sầu? Cũng chỉ thế mà thôi!” Vân Hồng Hải lắc đầu, trên mặt đầy vẻ khinh thường, tiếp tục đánh trả.
Chiêu pháp của anh ta như nước chảy mây trôi, điêu luyện thành thạo, còn có thể phá chiêu của Lương Huyền Mi một cách hoàn mỹ, bất kể chiêu thức của Lương Huyền Mi doạ người thế nào, đều giống như bị Vân Hồng Hải nhìn thấu, bị hoá giải toàn bộ.
Hai người đánh rất kịch liệt.
Rất nhiều bàn ghế đều bị đánh hư, người vây xem tiếp tục lui lại, đã sắp lui ra khỏi phòng khách rồi.
Nhưng cho dù giao đấu kịch liệt như vậy, từ đầu tới cuối, Lương Huyền Mi vẫn không thắng được chiêu nào.
“Không ngờ thành tựu võ thuật của Hồng Hải lại đến mức này rồi.
Thật là khiến người khác phải kinh ngạc.
” Hai mắt Trịnh Nhã Vân sáng lên, không nhịn được nói.
“Hồng Hải nhà chúng tôi vốn có khiếu luyện võ, cộng thêm có thầy giỏi hướng dẫn, đương nhiên thực lực không tầm thường, chỉ tiếc vẫn luôn không có cơ hội, không gặp được người sở hữu Thiên Kiêu Lệnh, nếu không thì dựa vào bản lĩnh của nó, muốn lấy Thiên Kiêu Lệnh có gì khó chứ?” Vân Hồng Tĩnh cười nhạt nói.
“Gia chủ Vân, nếu có thời gian, đợi lát nữa xong chuyện, có thể mời Hồng Hải cùng tôi tới Hiệp hội võ thuật giảng một lớp công khai không? Trao đổi những kinh nghiệm võ học tâm đắc, ông cảm thấy sao?” Trịnh Nhã Vân mỉm cười hỏi.
“Không thành vấn đề, thật ra Hồng Hải cũng có ý định này.
” Vân Hồng Tĩnh cười nói.
“Tốt lắm, tốt lắm!” Trịnh Nhã Vẫn gật đầu liên tục, ánh mắt nhìn Vân Hồng Hải càng yêu thích thêm mấy phần.
Tiếng rên không ngừng vang lên.
Đây là tiếng rên của Lương Huyền Mi sau khi bị đánh lui.
Người nhà họ Lương vô cùng nóng nảy, không ai ngờ tới, Vân Hồng Hải này lại lợi hại như vậy, ngay cả Lương Huyền Mi cũng không phải đối thủ của anh ta.
“Không phải cô ấy là đệ tử của đảo Tiêu Sầu sao? Võ học đảo Tiêu Sầu mà lại kém thế á?”
“Sao tôi cảm giác Vân Hồng Hải đánh cô ấy không dùng hết sức vậy?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...