“Thầy Lâm đã có cách chữa trị cho công chúa, Hiệp hội y khoa các ông đã không có cách nào trị khỏi bệnh của công chúa, sao không thể để cho thầy của tôi thử chứ?” Linh Trúc không phục cất lời.
“Cô Linh Trúc, cô là nỗi nhục của Hiệp hội y khoa chúng tôi, tôi không muốn nói chuyện với cô.
” Lôi Minh lắc đầu nói.
“Ông đã không muốn nói chuyện với tôi vậy thì mời ông hãy rời khỏi đây!” Linh Trúc lạnh lùng nói.
“Sao vậy? Đây là chỗ của cô sao?”
“Đây là viện nghiên cứu Đông y do thầy †ôi mở ra! Thầy ấy muốn thành lập một Hiệp hội Đông y ở nước Mỹ!” Linh Trúc nghiêm túc nói.
Vừa dứt lời, không ít người của Hiệp hội y khoa không nhịn được mà bật cười.
“Đông y? Đó không phải là tà thuật của Việt Nam sao?”
Có người chế giễu nói.
“Cô Linh Trúc, lời này của cô là có ý gì?
Cô định từ bỏ y học chính đạo, đi học tà thuật của Việt Nam sao? Nếu là như vậy, thì thật đáng tiếc, cô vốn là có chút thiên phú, nhưng cuối cùng lại đi trên con đường sai trái, không biết là ba mẹ cô biết được sẽ đau lòng biết bao nhiêu.
” Lôi Minh than thở.
“Ác độc!” Linh Trúc tức giận.
Lúc này Lâm Dương bên này lên tiếng.
“Linh Trúc, đừng để người khác làm ảnh hưởng, tập trung vào, nếu không là đang thất trách với bệnh nhân.
”
“Vâng, thưa thầy.
” Linh Trúc lập tức gật đầu, tiếp tục khử độc kim châm.
“Tôi đang khám bệnh cho bệnh nhân, cảm phiền những người không liên quan đừng quấy rầy tôi! Nếu không, tôi có quyền mời các ông ra khỏi đây.
” Lâm Dương đảo mắt về phía Lôi Minh nói.
Lôi Minh lập tức nhíu mày.
“Hội trưởng Lôi Minh, có thể nào đợi một lát không, đợi vị bác sĩ này chữa trị cho con gái tôi xong, tôi sẽ giải thích rõ ràng với các ông.
” Vương tử Birken lên tiếng.
“Thưa Vương tử, tôi có thể nào xem rằng hành động này của ngài là đang không tín nhiệm Hiệp hội y khoa chúng tôi không?” Lôi Minh hỏi.
“Tôi không có ý đó!”
“Tôi hy vọng ngài lập tức ra lệnh cho người này dừng lại việc chữa trị cho công chúa, nếu không chúng tôi sẽ không tiếp nhận bệnh trạng của công chúa nữa, bởi vì chúng tôi không thể nào dự đoán được rằng liệu bệnh tình của công chúa có phải do cậu †a chữa trị mà phát sinh chuyển biến nào hay không! Như vậy sẽ gây bất lợi cho quá trình điều trị của chúng tôi.
”
Vương tử Birken thở gấp, vội hỏi: “Hội trưởng Lôi Minh, ý của ông là…”
“Nếu ngài muốn Hiệp hội y khoa chúng tôi điều trị cho công chúa thì bảo cậu ta lập †ức dừng tay, nhanh chóng đóng cửa viện nghiên cứu gì đó này lại, nếu ngài chọn tin cậu ta, vậy thì chúng tôi sẽ dừng lại tất cả việc chữa trị tiếp theo cho công chúa, bất cứ chuyện gì sau này của công chúa chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm nữa, và mọi người đảm nhận tất cả, thưa Vương tử Birken, ngài hãy quyết định đi.
” Lôi Minh hờ hững nói.
“Hả?”
Vương tử Birken như sét đánh ngang tai.
Linh Trúc nghe vậy cũng sững người.
Lôi Minh là đang ép buộc sao?
Ngài có sẵn sàng chịu trách nhiệm cho hành động của mình không?
“Lôi Minh! Ông đang làm gì vậy? Ông không có quyền ép buộc vương tử Birken lựa chọn!” Linh Trúc không nhịn được nữa, lập tức đưa ra lời chất vấn gay gắt.
“Tôi không có quyền ép buộc vương tử Birken lựa chọn, nhưng tôi có quyền quyết định tôi nên điều trị cho ai, không điều trị cho ai” Lôi Minh bình tĩnh nói.
“Không, ông cũng không có quyền lựa chọn! Với tư cách là một bác sĩ, không thể bỏ mặc bệnh nhân, chúng ta không thể nào lựa chọn bệnh nhân mà là nên tận lực chữa khỏi bệnh cho họ! Lôi Minh, ngay cả phẩm chất cơ bản nhất của một người theo nghề y ông cũng không có sao?” Linh Trúc kinh ngạc nói.
“Tôi không giống cô, cô Linh Trúc, tầm nhìn của cô quá hẹp rồi, cách nghĩ của cô cũng không thể nào hiểu nỗi, tất cả những gì tôi làm đều là vì sự tiến bộ của y học loài người, mà cô lại khác, cô đơn thuần chỉ là đang thỏa mãn ham muốn cá nhân mà thôi, cô, rất đáng thương.
” Lôi Minh lắc đầu.
Linh Trúc nghe vậy tức run cả người, không thể nói thành tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...