Phần lớn những danh sách này là danh sách của ngành giải trí, khoảng chừng tám người.
Tám người này đều đã từng lên tiếng ủng hộ Phạm Lạc, chửi bới người của Dương Hoa.
Vừa nhận được thư luật sư, tám người này lập tức phân tán dư luận, nói rằng chủ tịch Lâm của Dương Hoa đang trả thù bọn họ, cố tình lợi dụng đoàn luật sư để nói xấu bọn họ, muốn khiến bọn họ có kết cục xấu như Phạm Lạc.
Nhưng Lâm Dương lại không phản bác, mà bảo Khang Giai Hào đem một phần hình ảnh đến tòa án.
Trên hình ảnh là cảnh cuồng hoan của tám người này cùng với mấy cô gái trẻ tuổi †rong một căn phòng, mà lúc vừa nhìn thấy những cô gái trẻ tuổi này, tất cả mọi người đều im lặng.
Tám người này cũng không lên tiếng nữa.
Dư luận cũng thiên vê một bên, tất cả mọi người đều đang mắng chửi tám người này.
“Cầm thúi”
“Súc vật!”
“Bọn họ mới chỉ lớn như con gái của bọn mày thôi “Bọn mày còn là con người sao?”
“Quá buồn nôn!”
Kêu ca khắp nơi, vô số người tức giận ngập trời.
Trong tám người này có diễn viên, có đạo diễn, mà sau khi chuyện này lộ ra ánh sáng, tất cả những người này đều vào tù ba năm.
Còn về phim điện ảnh vẫn chưa hoàn thành trong tay bọn họ, cũng dừng lại hết.
Ngành giải trí xảy ra chấn động cấp mười ba!
Tất cả mọi người đều nghẹn họng trân trối, hoàn toàn không ngờ bởi vì một mình Phạm Lạc, lại có thể gây ra hành động lớn như thế.
Tống Kinh đang ngồi trong nhà im lặng xem tin tức trên điện thoại, ông ta thở dài một tiếng, nhắm mắt lại.
Thực ra nơi như ngành giải trí này bẩn như thế nào, nước sâu bao nhiêu, ông ta đã biết từ lâu rồi.
Nhưng bởi vì quan hệ lợi ích, không ai lại đi chọc thủng tầng giấy mỏng ngăn cách này.
Nhưng chủ tịch Lâm này lại không như thết Anh hoàn toàn không để ý đến những cái này, cũng không quan tâm những điều này.
Chỉ cần ai chọc vào anh, anh sẽ không để những người đó sống tốt.
“Sau chuyện này, chuyện ghi hình của “Chiến Hổ”… có lẽ sẽ rất thuận lợi nhỉ? Nhưng phim điện ảnh vừa ra, chỉ sợ cả ngành giải trí cũng như người trong giới điện ảnh sẽ có xung đột, chủ tịch Lâm ơi là chủ tịch Lâm, cậu có biết cậu đã tháo tấm màn che của rất nhiều người xuống rồi không, trong vô thức, cậu đã đắc tội rất nhiều người rồi, không có sự giúp đỡ của những người này, tôi có quay xong “Chiến Hổ, chỉ sợ cũng không vượt được trăm tỷ… Xem dáng vẻ này, cậu cho không tôi mười ngàn năm trăm tỷ vốn quay “
phim rồi Tống Kinh nhắm mắt lại, thì thầm lẩm bẩm.
Sáng ngày thứ hai, Tống Kinh lại đi đến đoàn làm phim lần nữa.
Mà Tô Dư và Lâm Dương cũng đến.
Dĩ nhiên, Lâm Dương vẫn là chủ tịch Lâm mang bộ mặt của thánh nhân như cũ, vẻ ngoài anh tuấn càng tăng thêm khí chất đặc biệt, không biết cao quý hơn Phạm Lạc bao nhiêu lần.
Dù có là Tô Dư, cũng không nhịn được nhìn thêm vài lần.
“Chào chủ tịch Lâm!”
Tống Kinh mở miệng chào hỏi, thái độ lộ vẻ không mặn không nhạt.
Rõ ràng là, ông ta vẫn không ủng hộ cách làm của Lâm Dương như cũ, dù cho Dương Hoa đã giành thắng lợi lớn, nhưng ông ta vẫn không cho rằng Dương Hoa sẽ là người cười cuối cùng.
“Ừm” Lâm Dương gật đầu: “Hình như hôm nay đến phiên tôi diễn nhỉ? Chúng ta có thể bắt đầu rồi.
”
“Được.
Vân Anh, cô đưa chủ tịch Lâm đi thay đồ đi.
”
“Vâng đạo diễn Khang, chủ tịch Lâm, mời anh theo tôi.
” Một cô gái chưa đến ba mươi tuổi hai má ửng hồng, có phần ngại ngùng nói với Lâm Dương.
“Ừm” Lâm Dương gật đầu, sau đó theo cô ấy vào phòng trang điểm.
Sau khoảng một tiếng đồng hồ, Lâm Dương mặc theo phong cách quân đội bước ra.
Anh mặc đồ rằn ri, xắn tay áo, cầm đạo cụ là súng tiểu liên, trông giống như một chiến sĩ đặc chủng, khí chất cương quyết.
Tất cả mọi người vừa nhìn, lập tức đều ngây người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...