Đến cuối cùng, Lục Diêu Kỳ dứt khoát không ăn nữa, thay vào đó là gọi thêm một ly cafe ngồi nhấm nháp thưởng thức.
"Cô ăn no rồi à?" Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi.
Lục Diêu Kỳ đen mặt gật đầu.
Thấy vậy, Bùi Nguyên Minh cũng không khách khí, kéo các đồ còn lại về phía mình, tiếp tục công cuộc ăn uống.
Đợi Bùi Nguyên Minh ăn uống no say, Lục Diêu Kỳ mới lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh à, các cụ ngày xưa có câu, từ cách ăn uống có thể đánh giá được nhân phẩm" "Tôi không cần biết các hành vi khác của anh ra sao, tôi chỉ biết bình thường anh chắc chắn là người tư lợi, không có chút liêm sỉ nào cả”
"Nếu tôi đoán không nhâm, phòng mà hai người đang ở là Tuyết Dương bỏ tiên ra thuê đúng không?”
Hiển nhiên, Lục Diêu Kỳ đã biết chuyện Trịnh Tuyết Dương đang sống ở Đế Cảnh Hoa Viên.
Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: "Đúng vậy, chỉ phí đồ dùng cũng là cô ấy trả" "Anh! Loại đàn ông như anh rốt cuộc có biết hai từ xấu hổ viết thế nào không hả? Anh thấy anh có xứng với Tuyết Dương không?”
Giờ phút này Lục Diêu Kỳ tức giận đến run cả người.
"Vậy cô cho rằng phải thế nào mới xứng với Tuyết Dương?" Bùi Nguyên Minh hỏi.
Nghe câu hỏi của Bùi Nguyên Minh, Lục Diêu Kỳ hừ lạnh nói: "Ít nhất bản thân cũng phải có hơn ba trăm tỷ, không thì đừng bàn đến chuyện có tư cách hay không.
Bủi Nguyên Minh thực sự cạn lời: 'Lục Diêu Kỳ, tuy Tuyết Dương là bạn thân của cô nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi cô không cần xen vào đâu.
" "Hơn nữa, cô cứ khăng khăng nói phải có hơn ba trăm tỷ mới có thể xứng với Tuyết Dương.
" "Nhưng mà cô biết chuyện lúc trước Thế Tử Minh đã cầu hôn Tuyết Dương rồi đúng không?" "Với thân phận của Thế Tử Minh, cho dù không có tiên triệu nhưng vài nghìn tỷ chắc anh ta cũng có.
" "Nhưng Tuyết Dương đã từ chối anh ta rồi.
Điều này đủ chứng tỏ cô ấy là một cô gái tốt, vốn