Bùi Nguyên Giáp lúc này kìm lòng không đặng suy nghĩ, nếu trước đây không ra tay với Bùi Nguyên Minh, thì gia tộc nhà họ Bùi sẽ có hình dạng ra sao đây?
Sự tình ở Đà Nẵng sẽ chẳng qua chỉ là bắt đầu mà thôi!
Có lẽ sẽ sớm khống chế xong Đại Hoa Thông từ lâu, rồi trở thành tộc đứng đầu tối cao rồi.
Mà ông ta, Bùi Nguyên Giáp, có lẽ sẽ trở thành một trong những người có quyền lực và địa vị nhất Đại
Hoa Thông, thậm chí là trên toàn thế giới rồi ấy chứ?
Nhưng bỏ lỡ chính là bỏ lỡ!
Thế gian này chẳng có thuốc hối hận!
Hơn cả thế, giờ đây còn phải chịu quả đắng thảm
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo, buốt giá mà liệt! nói: “Lúc trước, vào những ngày tôi còn là Thế tử nhà họ Bùi, đã luôn muốn biến gia tộc họ Bùi trở thành một trong mười gia tộc lớn của Đại Hoa Thông!” “Rồi một ngày nào đó, sẽ mạnh mẽ đàn áp cái đỉnh chóp của Đại Hoa Thông, để rồi trở thành kẻ tối thượng duy nhất!” “Ấy vậy mà khi kế hoạch của tôi đã thành công một nửa, các người lại đối xử với tôi như thế nào hả?” “Bùi Nguyên Giáp, tôi chỉ hỏi ông một câu này thôi, ông đã bao giờ hối hận chưa?”
Cả người Bùi Nguyên Giáp bủn rủn hết rồi, nhưng sự kiêu ngạo cuối cùng đến từ thân phận người đứng đầu của một gia tộc ngăn không cho ông ta quỳ xuống.
Bấy giờ ông ta chận rãi lên tiếng: “Bùi Nguyên Minh… Không, không, không… Thế tử…” “Ba năm trước, chúng tôi đã phạm phải sai lầm rồi! Bây giờ cũng chẳng thể cứu vãn được chuyện gì nữa!” “Tôi sẽ lập tức đi cầu xin bà lớn, bà ấy nhất định sẽ đưa cậu lên vị trí này một lần nữa!” “Chỉ cần bây giờ cậu mở lời, toàn bộ gia tộc họ Bùi sẽ đều thuộc về cậu!”
Nhìn thấy vẻ mặt hết sức đáng khinh của Bùi Nguyên Giáp, Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo đáp lại: “Thế cơ à? Lý Hạnh Mai mới nói cái gì, ông quên cả rồi à? Ông muốn chào đón tôi về lại gia tộc họ Bùi, bà ta đồng ý à?” “Cho dù bà ta có đồng ý đi nữa, ông nghĩ tôi có đồng ý không?” “Ngày hôm nay, những lời nói nhảm sáo rỗng này giờ của ông, ông có thấy chúng có chút ý nghĩa gì hay không?” “Vậy thì bắt đầu từ ông đi, khiến cho cái gia tộc họ Bùi này, từ nay về sau kết thúc hết đi thôi.”
Nghe được những lời sau cuối này của Bùi Nguyên Minh, thân thể Bùi Nguyên Giáp chao đảo: “Phụt” một tiếng, phun ra một ngụm máu. Ông ta cuối cùng chẳng thể chịu nổi, lập tức quỳ sụp xuống đất.
Lúc này đây, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh, cười thảm thiết mà rằng: “Nguyên Minh, cậu nghe tôi nói, làm ơn quay về đi.” “Nếu cậu chối từ tôi, chối từ gia tộc họ Bùi, rồi đây cậu sẽ hối hận!” “Gia tộc họ Bùi, có lẽ chẳng là đối thủ của cậu. Nhưng cậu nào có hay, phía sau bà lớn càng có những thể lực đáng sợ hơn nhiều nữa!” “Ý ông là gì?”
Bùi Nguyên Minh khẽ chau mày. “Năm đó gia tộc họ Bùi nổi loạn, đoạt lấy toàn bộ quyền hành cậu có ở gia tộc họ Bùi và cả những gì cậu gầy dựng nên, cậu cho là chỉ một mình thế lực của gia tộc họ Bùi là có thể thành công cướp được hết hay sao?”
Bùi Nguyên Giáp thành thật hồi đáp.
Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, hỏi: “Chuyện năm ấy, còn có ai tham dự nữa sao?”
Bùi Nguyên Giáp kể lại: “Thế tử, năm đó tuy rằng trên danh nghĩa bảo là do cuộc nội loại của gia tộc họ Bùi gây ra!” “Thật ra đều nằm trong sự sắp đặt của bà lớn cả. Tập đoàn Thiên Ý khi ấy, gia tộc họ Bùi chỉ chiếm được một bộ phận nhỏ của nó mà thôi!”
Phần lớn lợi ích, đều bị bà lớn phân chia cho những gia tộc hạng nhất ở Dương Thành cả.” “Là những nhà nào?”
Bùi Nguyên Minh cau mày khẽ khàng. “Sáu gia tộc lớn tại Đà Nẵng: Gia tộc Nạp Lan, gia tộc họ Bối, họ Vân, họ Tô, họ Thanh, họ La.” “Gia tộc Nạp Lan không hề tham dự trong đó, còn lại năm gia tộc kia đều có nhúng tay!” “Bây giờ gia tộc họ Bối gần như ngài đã xử lý xong rồi, chỉ còn lại nhà họ Vân, họ Tô, họ Thanh và họ La…” “Bốn gia tộc lớn này, đều thuộc dòng chính của bà lớn, chỉ có điều chưa từng hé lộ cho người ngoài biết mà thôi!” “Có được sự chống lưng của bà lớn, bốn gia tộc lớn này như được dựa vào núi lớn vậy, thế lực cực kỳ mạnh mẽ, trước đây, có thể nói gần như ngang hàng về địa vị với gia tộc họ Bùi chúng ta!” “Giờ đây lại càng không thể tưởng tượng nổi!” “Thế tử à, bà lớn rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều so với cậu tưởng tượng!”
Bùi Nguyên Minh bắt chéo tay sau lưng, nhìn về hướng núi Bạch Vân, từ tốn nói: “Nếu đều là nanh vuốt của bà già ấy, thế thì bẻ gãy hết đi!” Bùi Nguyên Giáp quỳ trên mặt đất, vẻ mặt lúc này vô cùng quái lạ.
Ông ta nói này nói kia, hòng khiến cho Bùi Nguyên Minh có vẻ kiêng dè, để cho vị Thế tử nhà họ Bùi này sợ hãi.
Nhưng bây giờ ông ta nhìn ra được rồi.
Cho dù có vẻ như địa vị đã ngang hàng với gia tộc họ Bùi đi chăng nữa, có bà lớn ngồi ở phía sau màn điều khiển cả bốn gia tộc lớn đi chăng nữa, thì Bùi Nguyên Minh cũng chẳng thèm để vào mắt.
Thậm chí có khi ngay cả bà lớn, Bùi Nguyên Minh cũng chẳng buồn để vào mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...