Đám người nhà gia tộc Bùi Thị liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều ngơ ngác khó tin.
Một lúc sau, ánh mắt của mọi người đều rơi lên trên người Bùi Nguyên Minh.
Đến giờ phút này anh vẫn bình tĩnh như vậy, chẳng lẽ nào người này, thật sự là do anh mời tới sao?
Ngay sau đó, chiếc Audi A6 mang biển số 00001 kia dừng lại.
Liền thấy tài xế nhanh chóng bước ra khỏi xe, nhanh chân chạy đến chỗ ngồi phía sau chiếc xe Audi rồi mở cửa ra.
Trên ghế sau, một người đàn ông trung niên vận bộ trang phục đậm chất cổ truyền, tinh thần phấn chấn chậm rãi bước xuống xe.
Khuôn mặt ông ta trông có vẻ hơi gầy gò, nhìn chẳng khác gì một ông cụ bình thường.
Nhưng mà trong khoảnh khắc ông ta ngẩng đầu lên, quanh thân lập tức tỏa ra một loại khí chất vương giả độc tôn. “Đà Nẵng nhất bả thủ, Hạ Trung Hưng!”
Hồng Nhân Tổ khó khăn thốt ra cái tên này, vẻ mặt biến hóa khó lường.
Ông ta và Hạ Trung Hưng, một người là vua quan chức, một người là vua đạo thượng.
Hai người trước giờ đều ngấm ngầm hiểu nhau, tức là vua không gặp mặt vua.
Mặc dù đều biết nhau, nhưng trước nay lại chưa bao giờ gặp mặt chính thức.
Nhưng thật không ngờ, hôm nay hai người họ lại gặp mặt nhau ở đây.
Mà đám người gia tộc Bùi Thị, vừa nghe thấy cái tên này, lúc nhìn thấy chiếc xe này, sắc mặt mỗi người đều thay đổi cực nhanh.
Ngay cả bà cụ Lý Hạnh Mai vẫn luôn trấn định như núi thái sơn, vẻ mặt lúc này cũng có chút gợn sóng.
Một số người trong gia tộc nhà Bùi Thị, thân thể thậm chí còn khẽ run lên bần bật.
Nhất bả thủ Đà Nẵng!
Ông ta đến rồi!
Lúc này bên cạnh ông ta chỉ có một người lái xe đi theo.
Nhưng lúc ông ta bước đến như thế này, lại giống như ngàn quân vạn mã đang kéo tới vậy.
Sắc mặt đám người Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên khó coi đến cực điểm, khóe mắt co giật liên hồi.
Mặc dù hôm nay bọn chúng đã làm thịt được Bùi Nguyên Minh rồi, nhưng nếu Hạ Trung Hưng đến đây là vì Bùi Nguyên Minh thì sao?
Gia tộc Bùi Thị, chẳng lẽ dám không cho ông ta chút mặt mũi này sao?
Đây chính là người đứng đầu Đà Nẵng! Nhất bả thủ của Đà Nẵng!
Người này, nghe nói rằng sau này sẽ có cơ hội nhậm chức ở Yên Kinh!
Người như vậy, đừng nói là gia tộc Bùi Thị, đến cả mười gia tộc lớn đứng đầu Hoa Hạ cũng phải nể mặt ông ta ba phần.
Ai mà ngờ được rằng, vị này hôm nay lại đột nhiên đến đây?
Vào lúc này, không ít người của gia tộc Bùi Thị gần như muốn phát điên.
Cho dù cả Hồng Nhân Tổ vừa rồi nhìn có vẻ thong dong tự tại, sắc mặt lúc này cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Ông ta là vua của đạo thượng không sai, trước đây vị đứng trước mắt này nếu nể nang ông ta ba phần cũng không có gì sai.
Nhưng đó cũng chỉ là ba phần nể nang mà thôi! Ông ta tuyệt đối không muốn đối địch với người trước mắt này đây. Bởi vì vị đang đứng trước mặt đại diện cho thế lực hùng mạnh nhất, mỗi giờ mỗi phút đều có đến hàng ngàn cách có thể khiến ông ta phải ngồi tù.
Cho dù bây giờ ông ta đã tẩy trắng rồi.
Vào lúc này, sắc mặt của tất cả mọi người ở hiện trường đều tái mét, tất nhiên đều không biết lai lịch của vị khách mới tới này như thế nào.
Bà cụ Lý Hạnh Mai đột nhiên tiến lên trước một bước, ngăn cản đường đi của Hạ Trung Hưng.
Nếu như nói gia tộc Bùi Thị chính là trần nhà của . Tiên Hiệp Hay
Đà Nẵng, đại diện cho giới thương nghiệp.
Vậy thì, bà cụ Lý Hạnh Mai có thể được coi như vua của giới thương nghiệp Đà Nẵng.
Vua của giới thương nghiệp, chạm mặt vua của giới quan trường, đã vậy bên cạnh còn có một vị vua đạo thượng.
Vua gặp vua! “Ông Hạ…”
Một nụ cười hiện trên khuôn mặt phủ đầy nếp nhăn của Lý Hạnh Mai. “Không biết ông Hạ không mời mà đến, rốt cuộc là có chuyện gì?”
Tại hiện trường có nhiều người nhà gia tộc Bùi Thị như vậy, e rằng chỉ có mỗi Lý Hạnh Mai mới có tư cách, cũng có dũng khí để nói ra câu này.
Hạ Trung Hưng nở một nụ cười nhàn nhạt như có như không, nói: “Cháu gái của tôi nói bạn trai của nó ở gia tộc Bùi Thị, tôi tình cờ đi ngang qua, cho nên đến xem thử …”
Lời vừa thốt ra, người nhà gia tộc Bùi Thị đều ngơ ngác nhìn nhau.
Bạn trai của cháu gái Hạ Trung Hưng?
Ai có phúc phận này chứ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...