Đường Nhân Đồ cười cười nói: “Người duy nhất ở đây có thể ngồi lên vị trí này, quả thật không phải tôi…?” “Vậy là có người khác có thể ngồi lên sao?” “Rốt cuộc là người nào, mong Đường thống lĩnh nói rõ!” Bùi Nguyên Giáp mở miệng nói. “Hừm, nếu người đó không tự mình đứng lên, tôi cũng không dám nói ra tên của người đó.”
Đường Nhân Đồ tỏ vẻ bí hiểm ra mặt. “Hơn nữa, bây giờ người đó đã có mặt tại đây, tôi đã nhìn thấy người đó rồi!” “Cái gì?! Ở đây còn có người có địa vị cao hơn cả Đường thống lĩnh?” “Điều quan trọng nhất là, với thân phận của Đường thống lĩnh, mà còn không dám nói ra người đó rốt cuộc là ai?”
Nhất thời, hiện trường trở nên hỗn loạn, ngay cả bà cụ Trịnh ngôi trong ghế lô cũng không nhịn được mà nhìn qua khe hở cửa sổ quan sát cảnh tượng bên ngoài.
Bà ta cũng muốn biết, rốt cuộc là nhân vật tầm cỡ mức nào xuất hiện tại Dương Thành. . Ngôn Tình Ngược
Chắc không phải là vị khách quý nào đó từ Yến Kinh đến chứ? “Đường thống lĩnh, tôi mạn phép hỏi một câu tùy tiện, người đó có thân phận như thế nào?”
Bên trong ghế lô, bà cụ Trịnh mở miệng hỏi, giọng điệu già cỗi, nhưng lại trực tiếp trấn áp tất cả mọi người tại hiện trường.
Bà cụ gia tộc nhà họ Bùi, trấn thủ gia tộc nhà họ Bùi mấy chục năm rồi, nay đã gần trăm tuổi.
Người như bà ta đã chứng kiến quá nhiều thăng trầm, bản thân mình đã là một trang sử sống động.
Trước mặt bà cụ Trịnh, ngay cả Đường Nhân Đồ cũng không dám làm càn, lúc này ông ta đang xoay về hướng kia cong lưng cung kính nói: “Thưa bà cụ Trịnh, người này chính là thần thoại trong quân đội, là một truyền thuyết sống!” “Cái gì?” “Thần thoại trong quân đội?” “Chẳng lẽ là người đã tạo ra truyền thuyết Đường Đao Doanh đó sao?” “Xầm xì..”
Bốn phương tám hướng, khắp nơi đều vang vọng âm thanh rầm rì.
Có thể được nhân vật có máu mặt như Đường Nhân Đồ công nhận, rốt cuộc phải có thân phận, có địa vị đến mức độ nào?
Hùng mạnh như gia tộc nhà họ Bùi, lúc này Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên, Bùi Sâm La cũng bốn mắt nhìn nhau, tất cả đều cảm thấy ớn lạnh sởn gai ốc.
Nhân vật quan trọng như vậy đến tham dự tiệc mừng thọ, thế mà người gia tộc nhà họ Bùi lại không hề phát hiện ra?
Như vậy chỉ có thể nói quá đáng
Nếu như người mà Đường Nhân
Đồ nhắc đến kia nổi cơn thịnh nộ, vậy thì người nhà gia tộc nhà họ Bùi có gánh chịu được không?
Lúc này sắc mặt Bùi Nguyên Giáp đã vô cùng nghiêm trọng, ông ta mở miệng nói: “Xin hỏi Đường thống lĩnh, người đó đang ở đâu? Gia tộc Bùi sợ!
Thị chúng tôi sẽ dùng nghi thức long trọng nhất để mời người đó lên!”
Đường Nhân Đồ lạnh nhạt nói: “Ông không xứng, người đó chỉ có thể để tôi đích thân mời lên!”
Đường Nhân Đồ bước ra một bước, toàn bộ thành viên có quyền lực của gia tộc Bùi Thị đều thi nhau đi theo sau lưng ông ta.
Ngay cả đám người Khổng Văn
Khưu, Dương Định Quốc cũng vô thức đứng lên, kẻ trước người sau bước lên theo.
Ánh mắt của tất cả mọi người tại hiện trường, đều đồng loạt dõi theo hành động của đám người Đường Nhân Đồ.
Tất cả mọi người lúc này đều đang đoán già đoán non, người mà Đường Nhân Đồ nhắc tới rốt cuộc là ai!
Đường Đồ Nhân bước qua đám người ở phía trước, trực tiếp đi thẳng xuống phía dưới.
Rõ ràng, điều này có nghĩa không ai trong số những người đứng phía trước là mục tiêu của ông ta.
Còn những người đứng ở giữa và đằng sau, cũng bắt đầu kích động hưng phấn.
Tất cả đều anh nhìn tôi tôi nhìn anh, bốn mắt không ngừng nhìn nhau.
Nạp Nhã Lan không nhịn được mở miệng hỏi: “Người Đường Nhân Đồ nói tới, là người như thế nào nhỉ?”
Vân Thanh Chí cũng lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc: “Nếu có thể kết bạn qua lại với người mà Đường thống lĩnh nhắc tới, vậy quả là may mắn ngất trời rồi?” “Vừa rồi chúng ta không có bất cẩn mà xúc phạm ai chứ hả?”
Ánh mắt Vân Thanh Chí lướt qua mấy người vẫn có vẻ bình tĩnh trấn định bên cạnh, muốn xem thử xem bọn họ có phải là người mà
Đường Nhân Đồ nhắc tới hay không.
Chỉ đáng tiếc, Đường Nhân Đồ nhanh chóng lướt qua vị trí nơi bọn họ đứng, điều này khiến Vân Thanh Chí thất vọng không thôi.
Xem ra, bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội gặp gỡ người đó rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...