Mãi cho đến buổi tối, Bùi Nguyên Minh vẫn chưa trở về. Mặc dù Trịnh Tuyết Dương lại hôn mê, nhưng cuối cùng cô vẫn phải chấp nhận sự thật này, rằng chồng của cô đã chết.
Ông cụ Trịnh còn vì chuyện này đặc biệt mở một bữa tiệc lớn, nói là vì để tưởng nhớ Bùi Nguyên Minh, nhưng thật ra là muốn ăn mừng.
Cuối cùng nhà họ Trịnh cũng có thể thoát khỏi người con rể này.
Trịnh Tuyết Dương mơ mơ màng màng bị Trịnh Tuấn và Thanh Linh dẫn tới bữa tiệc.
Ngược lại là Trịnh Khánh Vân lại tự khóa mình trong phòng, cho dù có chuyện gì cũng không chịu ra ngoài, người bên ngoài không thấy được ở bên trong.
Biệt thự nhà họ Trịnh.
Giờ phút này, ông cụ Trịnh uy nghi đứng dậy, nâng ly rượu vang lên. “Mục đích của bữa tiệc hôm nay rất đơn giản!”
“Thứ nhất, là khôi phục thân phận người nhà họ Trịnh của Trịnh Tuyết Dương!”
“Thứ hai, là chúc mừng Trịnh Tuyết Dương của chúng ta đã khôi phục tự do, được giải thoát hoàn toàn!”
“Thứ ba, sau này hy vọng khi Trịnh Tuyết Dương lên làm giám đốc công ty Thiện Nhân mọi người vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ con bé, dù sao đều là cơ nghiệp của nhà họ Trịnh ta, mong mọi người sẽ ủng hộ nhiều hơn!”
Ông cụ Trịnh rất vui vẻ, Bùi Nguyên Minh chết, Trịnh Tuyết Dương lại đờ đẫn như vậy, con bé đảm nhiệm chức vụ giám đốc này như thế nào?
Không phải cuối cùng tất cả mọi thứ đều do ông kiểm soát sao?
Mà những người khác nhà họ Trịnh cũng giơ cao ly rượu lên, ai nấy cũng tươi cười, cho dù là ngày lễ ngày Tết cũng không vui như vậy.
Mà hai người Trịnh Tuấn và Thanh Linh mặt đều biến sắc, chỉ có một chút ý cười.
Bọn họ đều là người thông minh, vốn cho rằng Bùi Nguyên Minh chết, địa vị của bọn họ trong dòng họ sẽ có thay đổi.
Nhưng mà nhìn thái độ của ông cụ bọn họ cũng hiểu, địa vị của bọn họ cũng không có gì thay đổi.
Nhưng mà bọn họ có thể nói gì sao? Dù sao Bùi Nguyên Minh cũng đã chết, người chết cũng không thể sống lại! Còn Trịnh Tuyết Dương trông cứ như người mất hồn vậy.
Ông cụ Trịnh cơm nước no nê, cuối cùng cũng nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương, cười nói: “Tuyết Dương con à, nếu người đã mất, vậy bây giờ con vẫn là thân gái chưa lập gia đình!”
“Ở Dương Thành có nhiều nhân tài như vậy, con thích ai, nói với ông nội, ông nội sẽ xếp giúp con!”
“Nếu như con không biết chọn như thế nào, ông nội sẽ thay con làm chủ!”
“Con yên tâm đi, lần này ta nhất định sẽ không để con lấy một tên vô dụng nữa đâu, nhất định ta sẽ chọn lựa thật kỹ càng!”
Ông cụ Trịnh dương dương đắc ý, bây giờ ông ta chỉ mong Trịnh Tuyết Dương vô tri vô giác như vậy, có như vậy ông ta mới có thể dễ dàng điều khiển. “Ông nội, con không lấy thêm chồng, con sẽ thủ tiết vì anh ấy.”
mặc dù Trình Tuyết Dương đã hồn bay phách lạc, nhưng vẫn đáp lại theo bản năng… “Không được, con còn trẻ như vậy, hơn nữa còn là người họ Trịnh ta, nếu ta đã bảo con tái giá, con nhất định phải tái giá!” Ông cụ Trịnh xua tay, vô cùng ngang ngược! “Ông có chắc chắn không, ông muốn để vợ của tôi tái giá?”
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên từ cửa vào. Mọi người đều vô thức nhìn về phía cửa ra, trong nháy mắt một số người phụ nữ hét lên.
Bùi Nguyên Minh đang đứng ở đó!
Rõ ràng mọi người đều nói Bùi Nguyên Minh đã chết, bây giờ lại sống sờ sờ đứng ở đó! “Bùi… Nguyên Minh!?”
Ông cụ Trịnh run lên, đứng không vững thiếu chút nữa là ngã xuống đất. “Cậu… cậu cậu cậu cậu… Cậu là người hay ma hả!?” Mới vừa nãy Trịnh Chí Dụng vẫn còn dương dương đắc ý, nhưng bây giờ đã bị dọa sợ chui xuống gầm bàn.
Tại sao một người đã bị cho rằng đã chết mà lại còn trở về? Làm sao có thể xảy ra chuyện này?
Người nhà họ Trịnh đều run rẩy, không ít người thiếu chút nữa bị nhồi máu cơ tim.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...