Chẳng lẽ là, Bùi Nguyên Minh còn có lá bài chưa lật nào khác!!!
Thời gian càng trôi dần Bối Thiếu Long lại suy nghĩ đến một việc…
Bùi Nguyên Minh lại nhìn về phía Vân Lam, lạnh lùng nói: “Lúc đi tới trước mộ phần của anh ấy, chẳng lẽ cô không cảm thấy có chút ân hận nào sao? Cô thực sự không biết rằng Văn Hạo trên trời đang nhìn cô sao?”
Nói thật, đến bây giờ Vân Lam vẫn có chút tâm tư.
Nhưng Vân Lam giờ phút này ngẩng đầu lên, cao ngạo giống như một con Khổng Tước: “Hừ! Anh ta chết là đúng! Nếu như anh ta không chết! Tôi có thể có vinh hoa phú quý như ngày hôm nay sao? Anh ta phải cảm thấy may mắn mới đúng!” “Với tư cách là một lốp xe dự phòng, vì nữ thần mà trả giá, rất đáng được tuyên dương đấy!”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Cho nên, cô cũng không thấy ân hận chút nào?” “Đó là đương nhiên!”
Bùi Nguyên Minh lại nhìn về phía người Bối gia: “Tất cả các người làm gì ở chỗ này? Chuẩn bị quỳ xuống tại trước mộ phần Văn Hạo sám hối sao?” “Phi! Một đứa bị đội nón xanh, đến chết cũng chỉ là bị người ta đội nón xanh cho mà thôi, sám hối gì chứ?”
Người Bối gia đều là châm chọc khiêu khích, đều gọi hai người là hai tên bị đội nón xanh.
Mà ngay cả vợ chồng Phùng Thiếu Bác cũng đều khó chịu vô cùng, con của mình chết thảm, còn bị người ta cười nhạo như vậy?
Hơn nữa cô gái kia hại chết con của ông, lại có thể một mực hưởng thụ cẩm y ngọc thực, vinh hoa phú quý?
Công bằng không?
Một chút cũng không công bằng!
Giờ phút này, Bối Hoàng Triết đã nổi nóng rồi, anh ta nhịn không được mở miệng nói: “Lý đại ca, phiền toái anh phải ra tay, bây giờ đây tôi nhìn đến anh ta là thấy phiền!”
Lý Bảo Tuân gật đầu: “Tốt, chính là ý đó!” “Tôi cũng không muốn nhìn thấy bọn họ đứng ở đây nữa!”
Cùng với âm thanh ra lệnh của Lý Bảo Tuân, tất cả mọi người đều muốn xông lên.
Vừa lúc đó, bên ngoài truyền đến từng đợt âm thanh của động cơ ô tô.
Tất cả mọi người sửng sốt một chút, sau đó liền bắt gặp không ít người mặc âu phục màu đen từ trên xe nhảy xuống.
Những người này nhìn qua là biết đã từng trải qua huấn luyện đặc thù, những tên côn đồ bình thường căn bản không thể so sánh được.
Đặc biệt là cái loại sát khí lạnh lẽo, tựa hồ giống như những người này đều đang đi lên chiến trường.
Giờ phút này, những tên côn đồ bị khí thế của đám người này dọa ngây ngốc, trong lúc nhất thời tất cả đều dừng động tác.
Mà Lý Bảo Tuần liếc nhìn phía sau, khẽ cau mày nói: “Bối thế tử quả nhiên có năng lực, tới bây giờ còn có người đến? mạch này thật khiến tôi bội phục!”
Thế nhưng Bối Thiếu Long cùng Bối Hoàng Triết liếc nhau một cái, đều có chút không phản ứng kịp.
Bối gia bọn họ có thể dùng đến nhân mạch, những người bọn họ nghĩ đến toàn bộ đều đã đứng hết ở đây, ngay tại chỗ này.
Sao bây giờ lại còn có người đến?
Bối Thiếu Long Giờ phút này đã mất đi dáng vẻ tỉnh táo, cao cao tại thượng, nhanh chóng nói: “Lý đại ca, những người này không phải anh mời đến đấy sao?” Lý Bảo Tuân cười cười nói: “Bối thế tử thật biết nói giỡn, đám người này sao tôi có thể mời đến những người này.” “Người của tôi đều ở nơi này cả rồi!” “Vậy thì thật kỳ quái, những người này rốt cuộc là người của ai? Không đúng…”
Sau một khắc, tất cả mọi người tự hồ ý thức được điều gì, ánh mắt đều dồn dập rơi trên người Bùi Nguyên Minh.
Anh ta vẫn cứ bình tĩnh như trước, đây là đang khẳng định những người này đều do anh ta mời tới? “Mấy người này là…”
Nhìn người đang dẫn đầu từ trên xe đi xuống, sắc mặt Lý Bảo Tuân lại đột nhiên biến đổi. “Tô sư gia, Hỏa Xa Đầu, Tần Quý Minh…” “Những người này, không phải đã rửa tay gác kiếm, rời khỏi giang hồ rồi sao? Tại sao lại đến đây?”
Những người này Lý Bảo Tuân đều biết.
Ba năm trước đây, những người này đều là những nhân vật lớn của Dương Thành.
Hơn nữa mọi người đều đồn đại rằng, bọn họ cùng người kia có quan hệ rất mật thiết.
Bất quá ba năm trôi qua, những người này đều rất ít xuất hiện.
Cũng có người đã dứt khoát bỏ nghề, rửa tay không làm nữa.
Bằng không, cũng không có một Lý Bảo Tuân như bây giờ…
Nhưng hôm nay, bọn họ lại đột nhiên xuất hiện, đay rõ ràng là như thế nào…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...