Ngay khi Bối Hoàng Triết đưa tay ra, hai người tuỳ tùng liền lấy ra một hộp quà tinh xảo, mở ra, đặt lên bàn.
Bên trong là một chiếc chìa khóa siêu xe Porsche và thứ còn lại là một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo.
Bối Hoàng Triết cười nói: “Trịnh Tuyết Dương, nghe nói em mới tới Dương Thành, còn chưa mua xe. Hơn nữa biển số xe ở đây không dễ tìm”
“Vì vậy, tôi đặc biệt sắp xếp một chiếc Porsche 718 cho em từ một công ty liên kết với nhà họ Bối. Em có thể lái nó trước, cũng không cần phải khách sáo với tôi.”
“Ngoài ra, chiếc nhẫn Cartier này do tôi đặt làm riêng. Viên kim cương này nặng một carat và các đường cắt đều vô cùng tỉ mỉ. Em có thể xem thử xem”
Nhìn hai thứ này, ánh mắt Thanh Linh bỗng trở nên khó lường và tham lam, lúc này không khỏi nói: “Cậu Hoàng Triết, hai thứ này rất có giá trị đúng không?”
“Cô à, thật ra cũng không sao. Xe chỉ tầm vài chục tỉ đồng, nhẫn thì hơn bảy trăm triệu, tính ra còn chưa tới năm mươi tỉ đâu ạ
Lúc này, Bối Hoàng Triết vẻ mặt bình tĩnh, như thể hơn năm mươi tỉ không thể coi là tiền vậy.
“Cái gì? Giá trị lớn như vậy? Trời ạ!”
Không phải Thanh Linh chưa từng nhìn thấy số tiền lớn thể bao giờ, mà là con gái của bà ta vẫn chưa ly hôn, cũng không có gì để xứng với anh ta.
Nhưng đối với một sinh nhật đơn giản, món quà mà Bối Hoàng Triết tặng có giá trị như vậy?
Điều này thực sự là kì tích!
Bối Hoàng Triết này thật giàu có! Ngay cả Trịnh Tuấn cũng phải ngạc nhiên.
Nhà họ Bối tuy có tiền nhưng lại có thể dùng sức để đập phá như thế này, thật khiến người ta cảm thấy tấm chân tình của Bối Hoàng Triết tràn đầy! “Anh Hoàng Triết, tôi sẽ nhận tấm lòng của anh, nhưng món quà này quá đắt, nên tôi sẽ không nhận được đâu.” Trịnh Tuyết
Dương từ chối một cách vô tình.
Bối Hoàng Triết mim cười, không nói mà liếc nhìn Trịnh Chí Dụng.
Trịnh Chí Dụng lập tức nói: “Tuyết Dương, cô làm vậy là không được! Nhà họ Bối và công ty Bạch Vân của chúng ta đang hợp tác trong một dự án lớn. Người ta tặng quà sinh nhật cho cô là quan hệ giữa người với người. Làm sao cô có thể từ chối được?”
Trịnh Tuấn cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, con gái à, chỉ là một món quà, cũng không có chuyện gì lớn”
Thanh Linh nói: “Con gái ngốc, đây là tâm tình của anh Bối
Hoàng Triết đây, chúng ta làm sao có thể không nhận?”
Ngay sau đó, không quan tâm đến thái độ của Trịnh Tuyết Dương, Thanh Linh đã vẫy tay và nhận quà giúp Trịnh Tuyết Dương.
Bối Hoàng Triết nhìn cảnh này mim cười, trong lòng rất hài lòng, sau đó anh ta dường như không biết cố ý hay vô ý liếc nhìn Bùi Nguyên Minh.
“Anh Nguyên Minh, đêm nay anh thật may mắn, yến tiệc anh chuẩn bị cũng không tệ!”
“Tuy nhiên, may mắn không phải là một món quà, mà nó là sức mạnh!” “Còn anh, tại sao không chuẩn bị trước một món quà? Cho dù không quá đắt, vòng cổ hay túi xách cũng được!”
Trịnh Chí Dụng mim cưoi: “Bùi Nguyên Minh, ba năm nay mày là con rể của nhà họ Trịnh. Mày không tặng quà cho vợ mày vào ngày sinh nhật. Mày có lời nào để biện minh không?”
“Anh…”
Lúc này Trịnh Tuấn và Thanh Linh cảm thấy vô cùng xấu hổ, cả hai đều muốn tìm một chỗ chui vào.
Thật sự không biết phải xử lý Bùi Nguyên Minh này như thế nào.
So với Bối Hoàng Triết, thì cũng chỉ là cái rắm!
“Thôi, mọi người đừng lo lắng vấn đề này! Chúng ta đều là vợ chồng bao lâu rồi, không có cũng không sao. Cuối cùng, Trịnh Tuyết Dương cũng lên tiến.
Nhưng cô cũng có chút thất vọng, cô không yêu cầu Bùi Nguyên Minh tặng thứ gì đắt tiền, cô chỉ hy vọng Bùi Nguyên Minh tặng một món quà nhỏ thôi, thì cô cũng sẽ vui vẻ.
Bối Hoàng Triết nhận ra điều này ngay khi anh ta nhìn thấy và cũng không tiếp tục tấn công Bùi Nguyên Minh nữa. Theo ý kiến của anh ta, tên con rể này vô dụng nên còn có cơ hội, nếu hôm nay thất bại thì chỉ cần có cơ hội khác.
Dù sao thì vợ chồng Trịnh Tuấn cũng đã đứng về phía anh ta rồi.
Khi bữa tiệc sinh nhật kết thúc, Trịnh Tuyết Dương lại từ chối sự đưa đón của Bối Hoàng Triết, bây giờ chỉ có cô và Bùi Nguyên Minh đang đi trên con phố nhộn nhịp.
“Quà sinh nhật, kỳ thực anh đã chuẩn bị quà cho em rồi” Bùi Nguyên Minh đột nhiên nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...