Chàng Rể Quyền Thế
Nghĩ vậy, trong lòng Lê Ngữ Đồng tràn ngập than vãn và khinh thường.
Nhưng cô ta khác người thường, lúc này không để lộ cảm xúc ra ngoài mà vẫn cười nói: “Đúng rồi Bùi Nguyên Minh, anh tới đây mua nhà hả? Nể tình anh là bạn học cũ, nếu anh muốn mua nhà thì tôi nhất định sẽ cho anh giá ưu đãi nhất. Nhưng cho dù tôi có giảm giá cho anh thì giá một căn cũng lên đến hàng trăm đó… Có muốn tôi giới thiệu cho anh mấy căn nhà rộng mười mấy mét vuông trong vùng nông thôn không? Nghe nói chỉ cần vài tỷ là có thể mua được rồi.”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Cảm ơn cô, nhưng tôi chỉ có hứng thú với nhà ở đây thôi.”
“Phì! Ha ha ha… Mấy cô nhân viên khác không thể nhịn được mà cười thành tiếng.
Xem ra là muốn giả vờ một cách hoàn hảo à?
Lê Ngữ Đồng cũng cười: “Bạn học cũ, anh muốn mua nhà ở đây cũng được. Nhưng mà chỗ chúng tôi không chấp nhận thế chấp. Toàn bộ chi phí phải được thanh toán đầy đủ, anh thấy… được không?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Thanh toán đầy đủ? Không thành vấn đề!”
“Thanh toán đầy đủ đấy, anh chắc chứ? Không phải là vài trăm ngàn mà ít nhất là vài trăm tỷ đấy” Lê Ngữ Đồng bị giọng điệu của Bùi Nguyên Minh làm giật mình.
Anh chàng này vì muốn thể hiện trước mặt mình, bây giờ chắc phải chết vì sĩ diện rồi. Ngay cả lời này mà cũng có thể nói ra sao?
Giờ phút này, Lê Ngữ Đồng cũng có hơi tức giận.
Cô ta đã cho Bùi Nguyên Minh rất nhiều thể diện rồi, không sỉ nhục anh nhiều nhặng gì cả.
Nhưng tên này vẫn không biết tốt xấu, cô ta thật sự muốn xem hôm nay Bùi Nguyên Minh có mua được nhà không.
Quả thật cô ta muốn xem Bùi Nguyên Minh mất mặt như thế nào. Cô ta đã hoàn toàn nghĩ kỹ rồi. Tối nay, trong buổi họp mặt cựu sinh viên đại học, cô ta sẽ kể chuyện xấu hổ của Bùi
Nguyên Minh hôm nay cho mọi người nghe. Nhưng câu nói tiếp theo của Bùi Nguyên Minh khiến bọn họ vô cùng kinh hoàng.
Chỉ nghe Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Thứ đắt nhất ở đây là căn ở tầng cao nhất đúng không?”
Lời này vừa thốt ra, toàn bộ mọi người ở hiện trường đều im lặng.
Nhà ở Đế Cảnh Hoa Viên có một đặc điểm, đó là tầng càng cao thì giá càng đắt. Điều này cũng thể hiện thân phận tôn quý của người sống trong đó. Hiện tại Bùi Nguyên Minh vừa mở miệng là hỏi đến tầng cao nhất, có ý gì chứ?
“Anh nói cái gì? Căn nhà đắt nhất? Anh chắc chứ?” Lê Ngữ Đồng trầm giọng nói.
Trịnh Khánh Vân ở bên cạnh cũng sốt ruột, lúc này lại thản nhiên nói: “Tôi nói dì nghe, bộ dì bị điếc à? Anh rể tôi đã nói rất nhiều lần rồi, đúng là căn nhà đó.”
Giờ Lê Ngữ Đồng mới phản ứng lại.
Tầng cao nhất? Căn nhà đắt nhất? Hôm nay tôi muốn xem anh lấy gì để mua.
“Được, các người đi theo tôi!”
Lê Ngữ Đồng không nhiều lời nữa, trực tiếp chỉ vào mô hình tầng cao nhất rồi nói: “Căn nhà này có kèm theo vườn hoa tư nhân trên tầng cao nhất, ngoài ra còn có thang máy độc quyền dẫn thẳng đến nhà để xe dưới tầng hầm. Vì vậy, nó có giá bảy trăm tỷ. Thế nào? Hài lòng chưa?”
Giờ phút này, Lê Ngữ Đồng vô cùng đắc ý, cô ta không tin
Bùi Nguyên Minh có thể mua được.
Các nhân viên khác cũng dùng vẻ mặt châm biếm nhìn Bùi Nguyên Minh.
Chọn cái gì không chọn, anh lại cố tình chọn trúng căn nhà đắt nhất. Căn nhà này đã có biết bao nhiêu người xem qua nhưng đều không mua nổi.
Bùi Nguyên Minh kinh ngạc hỏi: “Người khác không thể đi thang máy độc quyền này đúng không?”
“Đúng! Không chỉ vậy, chúng tôi cũng sẽ cung cấp những trang thiết bị bảo mật riêng để đảm bảo tính riêng tư, đồng thời chú trọng hơn đến sự an toàn”
Bùi Nguyên Minh hài lòng: “Có vẻ không tệ!”
Anh thích khiêm tốn, nên nếu có thang máy độc quyền thì đồng nghĩa với việc anh sẽ không gặp phải những người khác. Đúng là một sự lựa chọn tốt!
“Tôi cũng nghĩ chị của tôi sẽ thích.” Trịnh Khánh Vân lộ vẻ mong chờ. Khu vườn này còn có bể bơi vô cực riêng nữa sao? Cô ta thích lắm luôn đó. Lê Ngữ Đồng nhìn thấy biểu cảm của Bùi Nguyên Minh thì nghẹn lời.
Hai người này giả vờ tốt thật đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...