Chàng Rể Quyền Thế

Nghe thấy những lời của Trịnh Chí Dụng, tất cả mọi người nhà họ Trịnh nhìn nhau.

Tuy tất cả mọi người đều có tham vọng nhưng vấn đề là dù sao ông cụ Trịnh cũng quản lý nhà họ Trịnh nhiều năm như vậy, bây giờ ông ta vẫn còn có ý định tiếp tục cầm quyền thì ai mà dám làm trái lại ông ta chứ?

“Ba, tất cả mọi người đều cho rằng việc ba tiếp tục làm tổng giám đốc mới là sự lựa chọn tốt nhất ạ.”

Trịnh Tùng là người đầu tiên đứng lên đồng ý với Trịnh Chí

Dụng.

“Đúng vậy. Chỉ cần ông tiếp tục làm giám đốc thì dù công ty mới gọi là gì thì nó vẫn là nhà họ Trịnh chúng ta giống như trước”

“Ông nội, ông có thể khiến nhà họ Trịnh chúng ta được như ngày hôm này thì dưới sự dẫn dắt của ông, việc nhà họ Trịnh trở thành gia tộc hàng đầu cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.”


Nghe thấy mấy lời này, tuy biết những người này không hề có một chút thật lòng nào nhưng ông cụ Trịnh vẫn rất hài lòng, gật đầu nói: “Các cháu thật là…”

“Tuổi ông già này hơi lớn rồi nên vẫn luôn muốn về hưu hưởng phúc nhưng nhìn thấy thế hệ sau như các cháu, ngoại trừ Chí Dụng thì thật sự không có mấy ai gánh vác được. Nếu để các cháu đại diện cho nhà họ Trịnh ở Dương Thành thì mất đi thế tử họ Bùi là việc nhỏ mà khiến nhà họ Trịnh bị hủy hoại trong sớm chiều là việc lớn. Thôi, thôi, vì nhà họ Trịnh thì bộ xương già sẽ cố vất vả thêm mấy năm nữa vậy. Ông già này nói trước, đợi thêm mấy năm nữa đến lúc ông phải về hưu thì các cháu không được ngăn cản nữa”

Ông cụ Trịnh làm ra vẻ cố mà làm nhưng trong lòng không khỏi cực kỳ đắc ý.

Dù sao nhìn qua, ông ta vẫn có thể tiếp tục nắm giữ nhà họ

Trịnh.

Bây giờ ông cụ Trịnh đã hạ quyết tâm, trừ khi bản thân chết nếu không thì quyền lực này ai cũng đừng hòng có dù là Trịnh Chí Dụng.

Nếu số mệnh mình tốt thì việc sống thêm hai mươi năm nữa cũng không thành vấn đề, vì sao ông ta phải nhường quyền nhanh như vậy chứ?

Nếu ông ta thật sự có thể biến nhà họ Trịnh trở thành gia tộc hàng đầu thì không chừng bản thân có thể lại sống thêm vài năm nữa đấy.

Để người trẻ tuổi làm tổng giám đốc còn bản thân thì dưỡng lão sao? Quá nực cười.

Nhìn thấy vẻ mặt của ông cụ Trịnh, tất cả mọi người ở đây dù có bao nhiêu tham vọng thì lúc này cũng không dám mở miệng nói gì.

Có tham vọng không phải một chuyện xấu nhưng vấn đề là bọn họ không thể làm một tên ngốc được.

Trong trường hợp này ai để mọi người biết được tham vọng của bản thân thì chỉ sợ còn chưa lên làm được tổng giám đốc của công ty mới đã bị người giết rồi.


Giữa sảnh chỉ có Trịnh Tuyết Dương vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh ngồi tại chỗ.

Dù công ty có chọn ra một người trẻ tuổi làm tổng giám đốc thì đó cũng không tới lượt cô.

Ông cụ muốn năm quyền thì tiếp tục nằm đi, đối với cô đều không quan trong.

Về phần không cam lòng thì chắc chắn có nhưng cô có cách nào chú?

Ai bảo mình có một người chồng như vậy chứ?

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương quá bình tĩnh, có phần như đã khám phá thế gian, hiểu rõ cuộc đời biến ảo vậy.

Ngay tại lúc mọi người nghĩ mọi chuyện đã quyết định xong xuôi, bỗng nhiên có người thản nhiên mở miệng nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì người bên ngoài đều đang nói bây giờ thế tử họ Bùi muốn chọn một người tuổi trẻ trong nhà họ Trịnh làm tổng giám đốc mới… Mấy người đây là định làm trái lại ý muốn của thế tử họ Bùi sao?”

Anh vừa dứt lời, toàn trường liền “Oanh” một tiếng ầm ĩ lên. Không ít tầm mắt người nhà họ Trịnh rơi xuống người vừa mở lời.


Bùi Nguyên Minh!

Lại là tên ở rể này.

Trong giờ phút này, ánh mắt của ông cụ Trịnh và ba con Trịnh Chí Dụng dường như phun ra lửa.

Đặc biệt là ông cụ Trịnh lúc này đã tức giận đến hai tay phát run, có cảm giác chỉ muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh. Mà hai người Trịnh Tuấn và Thanh Linh đều không quan

tâm, cũng có một loại cảm giác thấu hiểu cuộc đời.

Gây rối, gây rối đi, dù sao bọn họ cũng không tranh giành Về phía những người nhà họ Trịnh khác lúc này đều có vẻ mặt kỳ lạ.

Nhưng ngoài dự đoán của mọi người là bây giờ lại không có ai dám đứng ra công khai lên tiếng phê bình Bùi Nguyên Minh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui