Chàng Rể Quyền Thế
Những người nhà họ Trịnh khác cũng từng người mong đợi nhìn Bối Hoàng Triết.
“Không vấn đề.” Bối Hoàng Triết trực tiếp hứa hẹn, chẳng qua lại hơi đau thịt.
Là mấy tỷ.
“Tôi gọi điện thoại.” Bối Hoàng Triết gọi điện, lại mua hai tấm thiệp mời.
Giờ phút này Trịnh Thu Hằng quan sát Trịnh Tuyết Dương từ trên xuống dưới một lát, mỉm cười nói: “Tuyết Dương à, cô nói tối mai ở bữa tiệc, tôi có thể nhìn thấy cô không? Ha ha ha..” Mặt Trịnh Tuyết Dương đen thui.
Trịnh Thu Hằng là cố ý gây khó dễ cho cô.
Trịnh Thu Hằng cô ta muốn trở thành phụ nữ của nhà họ Bối, lát nữa một trong hai tấm thiệp mời Bối Hoàng Triết đưa cho nhà họ Trịnh, khẳng định sẽ có một tấm của cô ta.
Cũng không lâu lắm.
Một chiếc xe sedan lexus dừng ở trước nhà hàng Sau đó một người đàn ông mặc áo vest mang giày da bước xuống đi thẳng vào phòng bao nhà họ Trịnh. nh Tất “Đây không phải quản gia Bùi sao?”
Nhìn thấy người đàn ông này, những người khác không hề phản ứng. Ngược lại, Bối Hoàng Triết ngay lập tức nghênh đón.
quản gia Bùi là quản gia biệt thự Bạch Vân của gia tộc Bùi Thị, nói đến chính là một người hầu, thuộc hạ.
Nhưng vấn đề là địa vị gia tộc Bùi Thị ở Đà Nẵng quá cao.
Cho dù chỉ là một quản gia biệt thự Bạch Vân đối với rất nhiều gia tộc mà nói cũng là nhân vật lớn không thể chạm tới.
Cho dù là một nhân vật của gia tộc hạng nhất như Bối Hoàng Triết đây cũng phải nể mặt quản gia Bùi.
Giờ phút này quản gia Bùi khom người cung kính nói: “Vị nào là ông cụ Trịnh? Mục đích lần này tôi đến rất đơn giản, chính là mời nhà họ Trịnh tham gia tiệc tối mai, đây là mười tấm thiệp mời” Sau khi để lại thiệp mời, quản gia Bùi không thèm nói nhảm, mà trực tiếp xoay người nhanh chóng rời khỏi.
Trong khoảnh khắc rời đi, cả người ông ta đầy mồ hôi lạnh.
Người kia ở đây! Người kia thật sự ở đây! Cho dù tùy tiện đứng ở đó mà thôi, thế nhưng khiến cho quản gia Bùi áp lực rất lớn.
Nếu là ngày thường, ông ta tuyệt đối không ang muốn đến.
Nhưng vấn đề hôm nay là Bùi Diễm Lan bắt ông ta đến, cho dù ông ta sợ hãi cũng phải đến. Ông ta nhớ rõ được lời Bùi Diễm Lan nói. nh Tắt Tiệc tối mai, nhà họ Trịnh nếu là một nhà cha vợ của người đó, như vậy nhân vật quan trọng bọn họ nhất định phải tham gia Thiệp mời phải cho, nhưng tuyệt đối không thể quả rõ.
Mà càng không thể nhắc tới thân phận của vị kia.
Đương nhiên xem như Bùi Diễm Lan chưa hề nói những lời phía sau này, trong khoảnh khắc nhìn thấy người đó, quản gia Bùi cũng không dám thả rằm.
Ông ta nhìn người đó lớn lên, ông ta đương nhiên biết chỗ đáng sợ của người đó.
Nếu như có thể lựa chọn, ông ta tình nguyện rằng hôm nay ông ta chưa hề xuất hiện. Bùi Nguyên Minh nhìn một màn này mà không lên tiếng.
Chẳng qua Bối Hoàng Triết lại sửng sốt. Đây là tình huống gì? Vừa nãy không phải mình mới mua hai tấm thiệp mời sao? Tại sao lập tức có tới mười tấm rồi? Hơn nữa còn là quản gia Bùi tự mình đưa tới? Quá nể mặt rồi! Sau một khắc, ông cụ Trịnh rung động mở miệng nói: “Cậu Triết quả nhiên là rồng phượng trong biển người! Chỉ một câu thế mà đã khiến quản gia gia tộc Bùi Thị đưa cho anh mười tấm thiệp mời.” “Quá đáng tiếc, nếu như anh có thể trở thành con rể nhà họ Trịnh chúng tôi, đây chính là vinh hạnh của nhà họ Trịnh chúng tôi.” Giờ phút này Trịnh Tuấn trợn mắt nhìn.
Nếu Trịnh Tuyết Dương có thể kết hôn với anh ta, như vậy một nhà bọn họ khẳng định sẽ được cải thiện đáng kể.
“Chị Thu Hằng, em thật ghen tị với chị, cậu Bối nh Tat Hoàng Triết đã có quyên thế như thë, cậu chu Boi Thiếu Long khẳng định càng đáng ngạc nhiên hơn” “Quả nhiên phụ nữ vẫn nên kết hôn đúng người, không giống với ai đó ôm một tên ở rể rồi không chịu buông tay” Giờ phút này Trịnh Thu Hằng cười tủm tỉm nhìn Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương à, ngại ghê, sau này nhà chồng tôi chính là lợi hại như vậy.” “Sau này ấy, cô có gì cần tôi giúp thì cứ nói nhé..” “Chẳng qua tôi cũng không dám thân thiết quá với các người, dù sao con rể tìm tới nhà cũng xui xẻo, tôi cũng không muốn bị lây.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...