“Cho nên lần này, khi Hoàn Nhan tiên sinh của chúng ta trở lại, chúng ta đương nhiên, sẽ khai đao với người của lục đại gia tộc ẩn thế trước.
”
” Ngươi Nghiêm Dao, là chó săn của Đỗ Lương, do vận khí không tốt, vừa vặn đâm vào trong tay chúng ta mà thôi.
”
Nói xong lời này, nữ tử mắt đào thở dài nói: “Ba năm, rồi ba năm về sau!”
” Ròng rã sáu năm trôi qua!”
“Những người các ngươi, thuộc lục đại gia tộc ẩn thế, lẽ ra đã phải chết từ sáu năm trước!”
” Mà Hoàn Nhan tiên sinh của chúng ta, lẽ ra phải nắm được bí mật của lục đại gia tộc ẩn thế từ lâu, đạt được quy luật trường sinh!”
“Cũng là bởi vì các ngươi, năm đó lại dám phản kháng, mới khiến cho Hoàn Nhan tiên sinh, lãng phí nhiều thời gian như vậy.
”
“Nhưng mà lần này, Hoàn Nhan tiên sinh vương giả trở về, chỉ là Kim Lăng, chú định không ai có thể cản nổi bước chân của ngài…”
“Phì!”
Nghiêm Dao nhổ xuống đất: “Một kẻ tiểu nhân như Hoàn Nhan, làm sao có thể trường sinh?”
“Hắn có thể trường sinh, đó chính là thượng thiên không có mắt!”
“Hồi đó, ta chỉ hận mình thực lực không đủ, bằng không mà nói, ta khẳng định một bàn tay chụp chết Hoàn Nhan!”
Người phụ nữ có đôi mắt đào hoa nở nụ cười xinh đẹp nói: “Sau lưng Hoàn Nhan tiên sinh, đến cùng có cái gì, là các ngươi những người này, căn bản không có cách nào tưởng tượng.
”
” Liền ngươi dạng này, cũng muốn cùng Hoàn Nhan tiên sinh không qua được sao? Ngây thơ!”
“Ta đã nói, ngươi cứ việc chấp nhận số phận, đừng giãy dụa, bởi vì giãy dụa là vô ích.
”
” Ngươi cũng không cần lo lắng mình không có bạn, bởi vì rất nhanh, Tạ Mộng Dao cũng sẽ quỳ xuống.
”
Đang khi nói chuyện, người phụ nữ có đôi mắt đào hoa ngồi xổm xuống, chuẩn bị dùng Nhất Châm đâm vào cơ thể Nghiêm Dao.
” Ngươi mơ tưởng!”
Vẻ mặt của Nghiêm Dao lúc này thay đổi rõ rệt, ngay sau đó hắn trực tiếp cầm lấy mảnh thủy tinh trên mặt đất, cứa về phía cổ mình.
Đối với hắn, thà chết còn hơn trở thành nô lệ cho những người này.
“bốp!”
Người phụ nữ có đôi mắt đào hoa tung đôi chân dài của mình ra, đá vào mảnh vỡ thủy tinh trên tay Nghiêm Dao.
Sau đó, cô ta giẫm lên ngực Nghiêm Dao, chuẩn bị tiêm kim tiêm trong tay vào người Nghiêm Dao.
“Haiza… –”
Lúc này, một tiếng thở dài truyền đến.
Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng bước ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...