Chàng Rể Quyền Thế

“Bù lại cái gì được? Không biết ông có cao kiến gì không? Muốn cháu bù lại như thế nào?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh châm chọc.

Từ già tới trẻ, thật sự là người này còn không biết xấu hổ hơn người kia, chỉ là anh cũng đã sớm quen với phong cách làm việc của bọn họ rồi.”

“Đối với cậu thì chuyện này rất đơn giản, đúng lúc sự nghiệp của nhà họ Trịnh chúng ta đang trên đà phát triển.”

“Nạp Hoàng Chi có địa vị rất cao ở cả Đà Nẵng, cậu đi gặp Nạp Hoàng Chi nói giúp nhà họ Trịnh nói vài lời hay, tốt nhất có thể làm cho ông sẽ giúp đỡ nhà họ Trịnh.”

“Hiện tại cậu và Nạp Hoàng Chi thật sự có quan hệ rất tốt, nếu cậu có đề nghị bọn họ giúp đỡ chắc rằng bọn họ sẽ không từ chối đâu.”

“Mà đối với cậu mà nói, chẳng qua là nói giúp chúng ta mấy lời, vốn không cần phải trả giá gì, hơn nữa chuyện hôm nay, tôi cũng có thể vì thế mà sẽ bỏ qua cho cậu!”

Ông Trịnh làm ra dáng vẻ giống như chuyện mình nói trên là đương nhiên, giống chỉ cần ông ta ra lệnh là Bùi Nguyên Minh phải làm theo vậy.


Bùi Nguyên Minh nhìn ông cụ Trịnh, liếc ánh mắt chết người nhìn ông một cái, thật ra có chút kinh ngạc.

Anh không thể tưởng được ông ta lại có thể bỉ ổi như vậy, ngay cả yêu cầu như vậy mà cũng có thể nói ra.

Nhưng mà có lẽ điều này cũng là bình thường, hiện tại quả thật sự nghiệp của nhà họ Trịnh đang bay lên như diều gặp gió, nếu có Nạp Hoàng Chi nói giúp cho mấy lời nữa thì nhà họ Trịnh muốn trở thành gia tộc hạng nhất ở Hải Dương quả thật không khó,

Sự tính toán này quả thật rất chu đáo.

Bùi Nguyên Minh còn chưa nói, nhưng Thanh Linh ở bên cạnh trước mắt đã sáng ngời.

Ở trong mắt bà ta, đồng hồ mà Bùi Nguyên Minh giành được cũng là của bà ta, bà sớm hay muộn cũng có sẽ cướp được, bà ta cũng không thích cho Trịnh Chí Dụng.

Dù sao cũng chỉ là để Bùi Nguyên Minh đi gặp Nạp Hoàng Chi sau đó nói giúp nhà họ Trịnh nói vài câu hay ho, hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến bà ta.

Không chừng còn có thể làm cho địa vị của Trịnh Tuyết Dương ở nhà họ Trịnh lên cao hơn, nếu vậy cớ sao mà không làm?

“Bùi Nguyên Minh, còn không mau đồng ý đi! Yêu cầu này của ông nội cũng không khó! Hôm nay cậu đã làm mất mặt cả nhà họ Trịnh, ba năm này cậu ở nhà họ Trịnh ăn không phải trả tiền, uống không phải trả tiền, vì nhà họ Trịnh làm chút chuyện này cũng là điều đương nhiên!” Thanh Linh lớn tiếng mở miệng nói.

Nhìn đến thái độ của bà, ông cụ Trịnh hài lòng gật đầu, xem ra dạo gần đây Bùi Nguyên Minh kiêu ngạo như vậy, chính là bởi vì cậy việc địa vị của Trịnh Tuyết Dương ở nhà họ Trịnh tăng lên.

Còn cộng thêm việc gần đây Thanh Linh cũng đã chểnh mảng với đứa con rể này quá rồi.

Phế vật như vậy, đôi khi phải mắng vài câu, cậu ta mới có thể biết thân biết phận, mới biết được rốt cuộc mình có địa vị gì trong nhà họ Trịnh!


Ngay cả một con chó cũng không bằng, còn muốn có địa vị trong nhà họ Trịnh sao? Suy nghĩ nhiều quá!

Về phần biểu hiện giám định đồ cổ của Bùi Nguyên Minh ngày hôm nay, ông cụ Trịnh vốn không xem ra gì. . Đam Mỹ Sắc

Biết thẩm định đồ cổ thì có lợi ích gì với gia tộc chử? Chút bản lĩnh đó có thể khiến nhà họ Trịnh phát triển cực thịnh sao?

Ở trong mắt của ông Trinh, chỉ có Trịnh Chí Dụng mới có tư cách làm cho nhà họ Trịnh đạt đến đỉnh cao,

Chỉ là…

Giờ phút này Trịnh Chí Dụng lại không thể không thừa nhận, hiện tại Bùi

Nguyên Minh vẫn có giá trị để nhà họ Trịnh lợi dụng.

Ít nhất, khả năng giám định đồ cổ của cậu ta được Nạp Hoàng Chi xem trọng, như vậy nhà họ Trịnh nên nhân cơ hội này để lấy lòng Nạp Hoàng Chi.


Nhà họ Nạp tuy rằng là gia tộc về đồ cổ, nhưng vẫn luôn giữ mối giao thiệp rất tot với các ngành các nghề khác!

Một gia tộc hạng nhất như vậy, cho dù là Nạp Hoàng Chí tùy tiện đưa ra một vài món đồ cũng đủ làm cho nhà họ Trịnh kiếm được một món hời lớn.

“Tốt lắm, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, tôi cho cậu thời gian ba ngày, trong vòng 3 ngày phải chuyện này phải làm xong chuyện này thật tốt!” Ông Trịnh nhìn Thanh Linh: “Nếu không tôi sẽ hỏi tội bà ta!”

Lúc này ông cụ Trịnh không muốn nói chuyện với kẻ bất lực như là Bùi Nguyên Minh, việc này hãy để Thanh Linh giải quyết, bà ta chỉ biết làm theo là được.

Thanh Linh gật đầu như gà mổ thóc, nói: “Ông cụ, ông yên tâm đi, tôi sẽ trông chừng tên vô dụng này, cho dù là nó không đi thì con cũng sẽ bảo Tuyết Dương bắt nó đi.”

“Thằng vô dụng này sợ nhất là Tuyết Dương, sợ nhất là Tuyết Dương ly hôn với nó!”

“Được rồi, cút đi.” Ông cụ Trịnh phất tay, ông ta thấy sau chuyện này thì nhà họ Trịnh sẽ trở thành gia tộc hạng nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui