Chàng Rể Quyền Thế


Bên cạnh Long Thương Húc chính là đám người Mã Yến Thủy, Mã Gia Thành và Long Phi Phàm.

Tất cả đều kính cẩn chờ đợi Long Thương Húc hoàn thành việc luyện tập hàng ngày, sau đó mới đi tới.

Đợi người hầu bưng một chậu nước đến và lau tay sạch sẽ, Long Thương Húc mới thản nhiên không chút để tâm cất lời: "Người nào đã báo cho Vạn Thiên Cửu?"
"Là tôi"
Mã Gia Thành bước tới với vẻ mặt tranh công.

"Tôi nhận được tin tức rằng tên khốn Bùi Nguyên Minh kia không biết làm cách nào đã mời được Vạn Phước Nhân tới"
"Cho nên tôi đã sai người tung thông tin này đến Vạn Thiên Cửu.

"
"Theo thông báo mà tôi mới nhận được, Vạn Phước Nhân đã hoàn toàn bị gạt khỏi cuộc chơi"

"Anh ta đã không còn cách nào nhúng tay vào chuyện của Bùi Nguyên Minh được nữa.

"
"Không có Vạn Phước Nhân, Bùi Nguyên Minh muốn đi ra khó như lên trời.

"
Mã Yến Thủy đứng ở một bên cũng nhẹ giọng tiếp lời: "Cậu Long, chiêu này của anh trai tôi có thể nói là giết người vô hình"
"Giết người vô hình?"
Vẻ mặt Long Thương Húc lạnh lẽo, chậm rãi nói: "Tôi bảo các người thông báo cho Vạn Thiên cứu lúc nào?"
"Tôi bảo muốn Bùi Nguyên Minh ngồi yên trong ngục giam lúc nào?"
Cả Mã Gia Thành lẫn Mã Yến Thủy đều đồng thời sửng sốt, trên trán dần túa ra mồ hôi lạnh.

Long Thương Húc không nhìn bọn họ, giọng nói vẫn vô cùng thản nhiên: "Đối với người như Bùi Nguyên Minh, bị bắt vào tù thì có ích gì?"
"Để anh ta ngồi trong tù, có ích gì đối với chúng ta?"
"Những gì tôi cần là nhược điểm của Bùi Nguyên Minh, có nó trong tay, tôi mới có thể kiểm soát người này".

"Vạn Phước Nhân có hành xử trái pháp luật hay không, tôi không quan tâm.

Người này vẫn luôn dầu muối không ăn, chỉ cần anh ta ra tay bảo vệ nhà họ Bùi là tôi có thể nắm được nhược điểm của người này.

Xuống tay từ chỗ anh ta, không sợ không kéo đổ được nhà họ Vạn.

"

"Ván cờ này, vốn dĩ chính là mưu kế bên trong có thể quyết định được tới chiến thắng ở rất xa phía sau.

"
Long Thương Húc dài thở dài.

"Chỉ tiếc là Vạn Thiên Cửu đã tới, tất cả không thể diễn ra theo suy tính của tôi"
Mã Gia Thành ngẫm nghĩ một lúc, sau đó tự tát “bốc” một cái vào mặt mình, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu Long, là lỗi của tôi, là do tôi quá vội vàng, tự mình quyết định!"
"Mong cậu Long trách phạt!"
"Trách phạt?"
Long Thương Húc thản nhiên nói:
"Chuyện đã xảy ra rồi, trách phạt anh còn có tác dụng gì?"
"Tôi nói cho anh biết những chuyện này, chính là muốn về sau anh làm việc gì cũng nên suy nghĩ kỹ càng hơn một chút, bớt nóng nảy bộp chộp đi"
"Sở dĩ nhà họ Vạn có thể đứng vững tại bộ máy hành chính của Vũ Thành, bên cạnh năng lực và xuất thân, mấu chốt nhất chính là nhà họ rất ít khi can thiệp vào tranh chấp của các phe phái tại Vũ Thành, bất cứ lúc nào cũng xử sự theo lẽ phải!"
"Mà kẻ khó đối phó nhất trong nhà họ Vạn, chính là Vạn Thiên Cửu"
"Bởi vì anh ta thực sự luôn làm theo lẽ phải, hành xử công bằng, không hề giấu diếm bất cứ tư tâm nào"
"Các người để anh ta can thiệp vào chuyện này, dưới tình huống có bằng chứng vô cùng xác thực, Bùi Nguyên Minh đương nhiên không thể chạy thoát"

"Nhưng vấn đề là, trong đầu các người chẳng lẽ không hề nghĩ tới hay sao?"
"Lần này chúng ta dùng cách gì để vu oan Bùi Nguyên Minh, các người đã quên rồi?"
"Một khi có sự can thiệp của người như Vạn Thiên Cửu, chỉ cần trước đó chúng ta có bất kỳ sơ hở nào dù chỉ nhỏ nhất, chắc chắn sẽ bị anh ta cắn chặt không buông!"
"Các người muốn mượn tay Vạn Thiên Cửu để xử lý nhà họ Bùi, cẩn thận chuyện chưa thành đã tự vác đá đập chân!"
"Cho nên, trước mắt có một số việc, các người phải giải quyết càng sớm càng tốt cho tôi.

" "Kể từ giờ phút này, chúng ta phải giả vờ như hoàn toàn không biết chuyện gì hết"
"Một số kế hoạch ở phía sau, bây giờ hãy hủy bỏ toàn bộ"
"Đừng để hại người chưa xong đã hại tới thân mình!"
Lời nói của Long Thương Húc rất thản nhiên, nhưng lại khiến đám người Mã Gia Thành phải biến sắc.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui