Chàng Rể Quyền Thế


Vẻ mặt Hùng Hạo Nam vô cùng kinh ngạc.

Nhưng mà ông ta là cũng người ngoan độc, giờ phút này ông ta lôi từ dưới ghế ngồi ra một khẩu súng tinh xảo, sau đó lấy chân đạp văng cửa xe, dẫn theo vệ sĩ và thư ký đi vào trang viên.

Lúc này, cửa lớn của trang viên đã nứt ra một cái khe, bên trong có mùi nồng máu tươi xộc lên.

Cái này khiến cho ông ta nhíu mày, sau đó sắc mặt thay đổi, cảnh giác: "Có vấn đề!" "Tất cả mọi người hãy tháo chốt an toàn của súng ra!" "Đi!"
Trong khi nói chuyện, ông ta dẫn đoàn người đạp cửa lớn của trang viên, sau đó bắt gặp được không ít vũ khí rơi vãi lung tung dưới đất, còn có cả máu.

Mà cánh cửa lớn dẫn vào phòng khách của tòa nhà chính đang đóng chặt, khiến cho người ta không nhìn được rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.


Trong nháy mắt, tinh thần Hùng Hạo Nam trở nên căng thẳng, ông ta có một dự cảm không lành.

Lúc này ông ta dồn sức lui về thể phòng thủ, để một đám thuộc hạ giường sung nhắm vào chính phòng chính, sau đó thét lên: "Ai đang giả thần giả quỷ? Cút ngay ra đây cho tao!"
"Chủ nhà họ Hùng, sao ông về muộn thế."
Đúng lúc này, một giọng nói bình tĩnh vang lên.

Hùng Hạo Nam nghe thấy âm thanh này, theo bản năng thở phào ra một hơi: "Cậu thập tam nhà họ Long à, sao anh lại xuất hiện ở trạng viên của chúng tôi?"
"Là đám tay chân của tôi không cẩn thận động vào anh rồi sao?"
"Anh nói cho tôi biết đó là đứa nào, tôi sẽ đào tổ tông mười tám đời nhà tên đó lên, nghiền xương thành tro cho anh!"
Trong lúc Hùng Hạo Nam còn đang nói chuyện, ba bóng người đi ra từ trong sảnh.

Người đi phía trước mặc tây trang màu trắng là cậu thập tam nhà họ Long - Long Thương Húc, anh ta giống như không quên ngửi mùi máu tươi, giờ phút này khẽ nhíu mày.

Mà đi hai bên theo sau anh ta là một ông già và một người phụ nữ mặc sườn xám, đeo một cặp kính gọng vàng rất gợi cảm.

Đó chính là nhà họ Mã ở Vũ Thành, Mã Yến Thủy.

Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mã Yến Thủy đang quan sat Hùng Hạo Nam, sau đó lạnh lùng nói: "Hùng Hạo Nam, cậu thập tam nhà họ Long có ý tốt nói cho ông biết, ai là kẻ thù giết con ông."
"Ông không đi báo thù còn chưa có tính tới đâu đấy!"

"Thế mà còn muốn cầu Long giúp ông báo thù nữa hay sao?" "Ông cho rằng ông là ai? Ông có tư cách gì để cậu chủ Long phải ra tay?"
"Có phải là ông quá đề cao bản thân mình rồi không?" Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Khóe mắt Hùng Hạo Nam khẽ giật một cái, sau đó ông ta buông súng của thuộc hạ ra, quỳ vang một tiếng "Bộp" xuống đất, khóc lóc kể lể: "Cậu chủ Long à, không phải tôi không ra tay bảo thù!"
"Thật sự là do thằng nhãi ranh khốn kiếp họ Bùi đó rất khó đối phó!"
"Tôi căn bản cũng không phải đối thủ của thằng đó!" "Cầu xin anh!".

"Anh nhất định phải nghĩ cách báo thù cho nhà họ Hùng chúng tôi!"
"Nhà họ Hùng chúng tôi là một con chó do anh nuôi!" "Bởi cái gọi là đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ!"
"Không cho nhà họ Hùng chúng tôi mặt mũi!"
"Chính là không nể mặt anh!"
"Cho nên, anh nhất định phải thay nhà họ Hùng chúng tôi lấy lại công bằng!"
Ánh mắt Long Thương Húc hờ hững nhìn Hùng Hạo Nam, trong con người mang theo vài phần lạnh lẽo, một lát sau anh ta mới thản nhiên đáp lại: "Nếu nói như vậy, Yến Thủy, cô nghĩ cách đi, lấy lại công bằng cho nhà họ Hùng đi!"
Mã Yến Thủy nở nụ cười xinh đẹp, nói: "Cậu chủ Long, tôi đã nghĩ ra cách rồi!" "Trước tiên mời cậu rời đi, để tôi đến xử lí!"

Long Thương Húc khẽ vuốt cằm, quay người rời khỏi nhà lớn của nhà họ Hùng.

Mà lúc này đây Mã Yến Thủy lại ngồi xổm ở trước mặt Hùng Hạo Nam, lộ ra đường nét trước ngực, nhẹ nhàng cười một tiếng rồi mở lời: "Bác trai, chuyện báo thù này, không thể chậm trễ một giây nào cả, cho nên tôi muốn nhờ ông giúp tôi một vấn đề nhỏ, giúp cho tôi một chút sức lực, cho tôi mượn một thứ!"
Hùng Hạo Nam nhe răng cười một tiếng, trả lời: "Cô Mã cứ nói đi, chỉ cần có thể báo thù, cái gì tôi cũng có thể cho cô mượn!"
"Vậy thì cho tôi mượn đầu ông dùng một lát!"
Mã Yến Thủy khẽ cười một tiếng, trong nháy mắt Hùng Hạo Nam còn chưa kịp phản ứng, một con dao ngắn đẹp đẽ trượt ra từ tay áo, đâm thẳng vào cổ họng Hùng Hạo Nam.

"Pằng pằng pằng." Tiếng súng đạn xung quanh vang lên, vệ sĩ nhà họ Hùng ngã rạp xuống đất.

Đứng giữa nơi mẫu chảy lênh láng khắp nơi, Mã Yến Thủy bấm một dãy số: "Đồn cảnh sát Vũ Thành phải không? Tôi muốn báo án..".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui