Chàng Rể Quyền Thế


Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh bình tĩnh nhưng giọng nói lộ rõ vẻ châm chọc.

Vừa nói, anh còn vừa lấy ra một chiếc một chiếc khăn giấy, vẻ mặt chán ghét lau sạch hai tay mình.

Cảnh tượng này làm tổng quản Bùi thấy nóng mắt.

Một giây sau, cuối cùng ông ta cũng phản ứng lại được, ông ta nên mạnh chân xuống đất và hét lên: “Mất dạy!” “Bùi Nguyên Minh!”
“Thằng ranh con nhà cậu đúng là quá mất dạy!” "Cậu dám đánh cả quản lý của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas sao?” “Đến người của cụ bà mà cậu cũng dám đánh!” “Trong lòng cậu có còn coi Bùi môn Cảng Thành và Las Vegas ra gì không?” “Có coi cụ bà ra gì không?” Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Tổng quản Bùi, ông mù rồi sao?” "Ông không nhìn thấy một gã người hầu vừa mạo phạm đến tôi sao?” “Kẻ dưới mạo phạm người trên, đó là điều cấm kỵ nhất của Bùi môn Cảng Thành và Las Vegas” “Tôi là khách quý của môn chủ nên đương nhiên là người trên” "Ông là tổng quản mà còn phán đoán không chuẩn, lại còn chuẩn bị nói tới vương pháp và quy củ với tôi sao?”
Ánh mắt Bùi Nguyên Minh trở nên lạnh lùng, giọng nói châm chọc: "Hay những thứ được gọi là vương pháp và quy tắc các ông chỉ nói cho có vậy thôi?”

“Lúc mọi chuyện có lợi cho các ông, mọi người đều phải làm theo vương pháp, theo quy tắc” “Lúc mọi chuyện bất lợi cho các ông, sự tồn tại của vương pháp và quy tắc là không cần thiết nữa đúng không?” “Nói như vậy, có phải tôi có thể hiểu như thế này không?” “Tổng quản Bùi còn không coi cụ bà của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas ra gì đúng không?” “Ông chỉ lấy bà ấy ra làm lá chắn rồi tùy ý hành động thế nào cũng được đúng không?” "Tổng quản Bùisao ông lại có suy nghĩ như vậy?” “Ông đúng là đại bất kính!” "Cậu.."
Tổng quản Bùi tức giận đến mức toàn thân run rẩy.

Từ trước đến giờ ông ta đều lấy uy danh của cụ bà Bùi môn Cảng Thành và Las Vegas ra để hù dọa mọi người.

Ông ta không ngờ tới hôm nay, lại có người dám dùng uy danh của cụ bà để vả lại vào mặt ông ta như vậy.
Đển nước này, tổng quản Bùi cuối cùng cũng xé bỏ vỏ ngoài giả tạo của mình đi, ông ta nheo mắt nhìn Bùi Nguyên Minh: “Gã họ Bùi!”
“Cậu đang thách thức tôn nghiêm của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng ta!” “Thách thức quyền lực của cụ bà!” “Cậu muốn chết đúng không?”
Trong lúc ông ta vẫn đang nói, mười mấy quản lý mặc áo dài xanh đằng đằng sát khí bước ra từ rừng cây phía sau.


Người nào người nấy đều bày sẵn tư thể có thể xử lý Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.


Tổng quản Bùi nhìn Bùi Nguyên Minh rồi cười điên cuồng.

“Bùi Nguyên Minh, tôi từng gặp qua không ít người ngông cuồng” “Cậu chủ thể tử tôi cũng từng gặp rất nhiều.” “Tôi cũng từng gặp vô số các ông trùm của Tam giác vàng, cướp biển ở Somalia, các ông vua ở Trung Đông “Nhưng những người đó không ai huênh hoang như cậu, không ai không biết sống chết như cậu”
“Tôi dẫn người tới đây là muốn cho cậu một cơ hội nhưng cậu lại nói Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas không quản được cậu?”.

“Có phải cậu cảm thấy đánh đổ được hai Kiếm Thánh của Đảo Quốc đã là rất ghê gớm không?”
- -----------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui