Chàng Rể Quyền Thế
"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa."
Bùi Văn Lâm thở dài một hơi, sau khi dạy dỗ đàng hoàng Bùi Cửu Phong vài câu, ông ta bèn chuyển chủ đề nói chuyện.
Chuyện tập kích bất ngờ lần này, tuy là chỉ thị bắt buộc của chú Tư giao cho con"
"Nhưng đây cũng là cuộc chiến trở mình của con và Bùi Nhật Nam"
"Nếu có thể ghi tên của con vào số công trạng, sẽ có lợi cho con rất nhiều"
"Vì vậy, chuyện lần này con phải đi thỏa thuận với Bùi Nguyên Minh thử xem."
"Nếu cậu ta bằng lòng nhường danh phận này cho con, thì cũng coi như con đã công thành danh toại” "Và đương nhiên, nếu cậu ta không bằng lòng thì cũng đừng miễn cưỡng" "Trước mắt, nếu chúng ta đã chọn thuyền của chú Tư con, vậy thì không thể trở mặt với Bùi Nguyên Minh, hiểu ý ba không?"
Bùi Cửu Phong nghe vậy lại tươi cười đáp: "Ba cứ yên tâm"
"Chuyện này chúng ta đã nói trên đường về"
"Anh Minh đã nói, anh ta là người giám sát, công lao thật sự đang ở chỗ ba".
"Anh ta cũng không xem trọng chút công lao này, mà chủ động yêu cầu đưa những công lao này quy về cho ba" Nói đến đây, trên mặt Bùi Cửu Phong cũng đã nở nụ cười.
Ông ta trước nay quản lý Bùi Nhật Nam của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, thiểu nhất là chiến công.
Chỉ cần chuyện lần này được ghi vào sổ công trạng, vậy thì về sau cho dù ai lên nắm quyền, ông ta cũng có thể ngồi yên trên vị trí người quản lý Bùi Nhật Nam này.
Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Nói một cách đơn giản, sự việc lần này tương đương với việc Bùi Nguyên Minh đã cho ông ta sự đảm bảo chắc chắn.
"Bùi Nguyên Minh này, cũng thật là bất ngờ mà."
“Cậu ta không đưa ra yêu cầu khác sao?"
Mặt Bùi Văn Lâm đầy cảm thán.
Tuy ông ta luôn hiểu rằng con người Bùi Nguyên Minh không đơn giản, nhưng quả thật không ngờ Bùi Nguyên Minh lại khoan dung và có lề lối như vậy.
Theo như người bình thường, người trẻ tuổi vừa làm được chút chuyện đã mong sao cả thế giới đều biết.
Nhưng Bùi Nguyễn Minh lại vô cùng kín tiếng, giống như muốn thế giới quên bén chuyện đó đi.
Nghĩ đến điểm này, Bùi Văn Lâm lại càng cảm thán hơn, sau đó tầm mắt ông ta dừng lại trên người Bùi Cửu Phong, rồi híp mắt nói: "Nếu đã nói đến nước này rồi"
"Con mau đến chỗ chú Tư nói chuyện rõ ràng đi."
"Sau khi ghi công lao cho mình, càng phải cảm ơn Bùi Nguyên Minh đàng hoàng"
"Dù sao thì không có cậu ta, lần này đã không có con." "Chịu ơn tất báo, là đặc điểm của chi ba chúng ta mà"
Bùi Cửu Phong gật đầu lia lịa nói: "Ba, con hiểu, con biết nên làm thế nào."
Nhưng ông ta lại dựa vào chính mình từng bước đi đến hiện tại, giúp Bùi Cửu Phong mở ra cục diện tốt đẹp.
Theo Bùi Văn Lâm thấy, tuy bây giờ Bùi Cửu Phong tạm thời không có cơ hội gì.
Nhưng chỉ cần tiếp tục làm theo kế hoạch và sự sắp đặt của ông ta, chưa chắc đã không có cơ hội.
Tuy đứa con hoang Bùi Nguyên Minh này nói mình không có tư cách đứng ngoài cuộc.
Nhưng việc chưa đến bước cuối cùng, ai mà biết được chứ? "Ông Ba, cậu chủ Cửu Phong..".
Chính vào lúc này, một đứa cháu của chi tba mặt mũi khó coi chạy vào, còn cầm một cái máy tính bảng trong tay.
"Chuyện lớn không hay rồi!"
"Xảy ra chuyện rồi!"
Bùi Văn Lâm và Bùi Cửu Phong cùng nhìn sang...
- -----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...