Bùi Nguyên Minh phủi tay, thản nhiên nói: “Tứ công chúa, chuyện làm ăn không phải là làm như vậy, mua bán cũng không bàn bạc như thế.
Trước khi thảo luận đến chuyện có thả người hay không, chẳng phải chúng ta nên nói đến chuyện sống chết của Lý Liên Kiệt trước sao? Cô đừng quên, dựa theo cá cược, cái mạng nhỏ của anh ta bây giờ đã là của tôi rồi, anh ta là một con chó trong tay tôi, tôi bảo anh ta cắn ai thì anh ta phải cắn người đó.
Muốn giữ mạng của anh ta cũng đơn giản thôi, cô dẫn người đi giết Bùi Cửu Thiên là được.
Chỉ cần Bùi Cửu Thiên chết thì anh ta sẽ được sống, tôi không hề có ý định hủy bỏ cuộc giao dịch này đâu.”
Tứ công chúa hít vào một hơi thật sâu, sau đó trầm giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi biết là anh muốn châm ngòi khiêu khích quan hệ giữa giới quyền quý của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas với Đế quốc Ba Tư, để Đế quốc Ba Tư không thể nhúng tay vào chuyện của Cảng Thành và Las Vegas được nữa, việc anh muốn đẩy đám Lý Liên Kiệt đi giết Bùi Cửu Thiên cũng ác độc quá đấy.
Nhưng mà tôi vẫn muốn nói với anh một điều, đó là anh đã quá coi trọng địa vị của Công chúa Hỗn Huyết tôi đây rồi, tôi chỉ có một người mà thôi, làm sao có thể đại diện cho Hoàng tộc Đế quốc Ba Tư chứ? Cho dù tôi có hoàn toàn lật mặt với giới quyền quý ở Cảng Thành và Las Vegas thì cũng không có nghĩa là Đế quốc Ba Tư cũng hoàn toàn trở mặt với giới quyền quý ở Cảng Thành và Las Vegas đầu.
Mối quan hệ giữa Đế quốc Ba Tư và hai thành phố Cảng Thành, Las Vegas vô cùng rắc rối, không phải anh giải quyết dứt khoát một lần là có thể giải quyết vĩnh viễn được đâu”.
“Hơn nữa, không nói đến chuyện hiện tại tôi không có đủ nhân lực để giết Bùi Cửu Thiên, cho dù tôi có thể giết được anh ta, nếu cần thiết thì trong nội bộ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas vẫn sẽ có người đồng ý hợp tác với tôi.
Bởi vậy, mưu đồ của anh chẳng có chút ý nghĩa nào hết Bùi Nguyên Minh à.
Tôi muốn đề nghị anh thay đổi điều kiện khác, cho dù anh muốn chức tước, tiền bạc hay là thẻ xanh tôi đều có thể cho anh.
Người Đại Hạ các người chẳng phải đều như vậy cả sao? Chỉ vì một cái thẻ xanh của nước Mỹ mà có thể quên luôn nguồn gốc, bản nước cầu vinh.
Bây giờ tôi có thể cho anh thẻ xanh của Đế quốc Ba Tư, thứ này còn có giá trị hơn cả thẻ xanh của nước Mỹ nữa kìa.
Tôi cảm thấy anh lấy cái này còn thiết thực hơn đấy, thậm chí, nếu anh muốn lấy thêm mấy tấm thẻ xanh của Đế quốc Ba Tư cho những người khác nữa tôi cũng có thể thỏa mãn anh.
Bởi vì cái này nằm trong quyền hạn của tôi!”.
Lúc này, Tứ công chúa đã không còn vẻ tức giận và thái độ vênh váo hất hàm sai khiến như ban nãy nữa.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta có thêm mấy phần bình tĩnh và chân thành, thái độ cũng tốt hơn lúc trước nhiều.
“Xem ra tôi đã đánh giá quá cao địa vị của cô trong Hoàng tộc Đế quốc Ba Tư rồi”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Mặc dù tôi cũng biết cô chỉ là một đứa con lại, nhưng không ngờ địa vị của cô lại thấp như vậy.
Xem ra, ở Đế quốc Ba Tư, ngoại trừ những Hoa Kiều đáng thương bắt buộc phải ủng hộ và đứng sau lưng cô ra thì dường như chẳng có quý tộc lớn nào tình nguyện đầu tư vào cô cả nhỉ? Thậm chí, vì để nhận được sự ủng hộ của những Hoa Kiều này mà cô còn phải nương nhờ vào tên biến thái Lý Liên Kiệt nữa chứ.
Không hổ là Tứ công chúa, đúng là có được giãn được ha!”
Thấy Bùi Nguyên Minh có thể dễ dàng chỉ ra hoàn cảnh của mình, sắc mặt Tử công chúa lập tức thay đổi.
Như Bùi Nguyên Minh đã nói, nếu không có các Hoa Kiều ở Đế quốc Ba tư ủng hộ thì Tử công chúa cô ta đây chẳng là cái thái gì cả.
“Ba ngày”.
Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt hờ hững, nói: “Nể tình cô đã quỳ xuống, tôi cho cô thời hạn ba ngày.
Trong vòng ba ngày, cô hãy mang cái mạng của Bùi Cửu Thiên đến đổi mạng của Lý Liên Kiệt đi.
Cô không cần phải giảng giải đạo lý với tôi làm gì cả, chỉ cần cô hiểu rõ rằng đây là một cuộc giao dịch là được.
Trong ba ngày, nếu Bùi Cửu Thiên không chết thì Lý Liên Kiệt sẽ chết”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...