Chàng Rể Quyền Thế
**********
Chương 2941
Một đám người chết lặng nhìn cảnh tượng này, cảm thấy có chút hoảng hốt.
Trong thời kỳ Cảng Thành bị Đế quốc Ba Tư thống trị, nếu như công chúa của Đế quốc Ba Tư đến thì từ Cảng đốc cho đến những người dân bình thường đều phải chạy ra đường cái quỳ xuống mà đón tiếp.
Thế mà bây giờ Bùi Nguyên Minh lại muốn Tứ công chúa của Đế quốc Ba Tư quỳ xuống! Điều quan trọng nhất là Bùi Nguyên Minh nói năng vô cùng hùng hồn, đầy lý lẽ, dáng vẻ như thể cho dù Nữ Vương có đích thân chạy đến thì anh cũng sẽ không thèm nể mặt vậy.
Tình cảnh này không chỉ đả kích lòng tự trọng của Tổ công chúa từ bé đã sống trong an nhàn sung sướng, mà còn trực tiếp đánh thẳng vào mặt của Hoàng tộc Đế quốc Ba Tư nữa kìa.
Vì thế, lúc này Tứ công chúa đã bị chọc tức đến run rẩy hết cả người.
Đồng thời, trong lòng cô ta cũng hiểu rõ rằng tên chết tiệt Bùi Nguyên Minh này đang dồn cô ta vào thế bí.
Nếu như cô ta thật sự quỳ xuống thì Bùi Nguyên Minh sẽ nắm trong tay một nhược điểm lớn của cô ta, nếu chuyện này lộ ra bên ngoài, vậy thì cô ta sẽ không thể ngẩng đầu lên mà làm người ở Đế quốc Ba Tư được nữa.
"Thằng khốn kia, mày dám sỉ nhục tao à?”
Tử công chúa tức muốn phát điên.
Đột nhiên, cô ta cười lạnh một tiếng, sau đó nhấc chân lên đạp cái bàn ăn trước mặt Bùi Nguyễn Minh đổ ầm xuống đất và nói: “Mày có tin chỉ chốc lát nữa thôi tao sẽ điều động quân đội đến san bằng Khu giải trí Thủ Đô của mày không?”
Chỉ trong một cái chớp mắt mà ly tách đã để nghiêng đổ ngả, cực kỳ bừa bộn, bữa sáng tinh xảo cũng rơi vỡ tùm lum trên mặt đất.
Sắc mặt của Bùi Diễm Lan đi cùng Bùi Nguyên Minh có chút thay đổi, hiển nhiên là cô ta không ngờ rằng Tứ công chúa lại ngang ngược như vậy, ngay cả bàn ăn của Bùi Nguyên Minh mà cũng dám đạp đổ.
Còn hai người Hoa Thanh Phong và Giang Hoành Lâm thì không tránh kịp, bị cà phê tạt hết lên người, nhìn vô cùng nhếch nhác.
Còn Tứ công chúa, sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì nở một nụ cười hài lòng.
Từ tối hôm qua đến giờ cô ta cứ liên tục bị thiệt thòi, bây giờ xem như là đòi lại được một phần nhỏ.
Chát..
Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt lạnh nhạt vung tay lên tát một cái lên mặt Tứ công chúa.
Âm thanh lanh lảnh vang dội đột ngột vang lên.
Một cái tát này chẳng những khiến Tứ công chúa phải lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, mà còn khiến cho gương mặt của cô ta sưng đỏ cả lên.
Nếu như không có hai Thánh Điện Kỵ Sĩ bên cạnh kịp thời giơ tay đỡ lấy thì e là lúc này Tứ công chúa đã ngã lăn xuống đất luôn rồi.
Một người từ nhỏ đến lớn đều được sống trong nhung lụa như cô ta đã bao giờ bị người ta đối xử như vậy cơ chứ? Trên khuôn mặt con lại xinh đẹp của cô ta hiện lên vẻ ngạc nhiên và không thể tin được.
Khung cảnh yên ắng đến chết lặng, trên mặt tất cả mọi người đều là vẻ khó tin, ngay cả Bùi Diễm Lan cũng có phần hoảng hốt.
Ai cũng không thể ngờ rằng mọi chuyện sẽ đi xa đến mức độ này.
Tứ công chúa hung hăng ngang ngược đạp đổ bàn ăn, Bùi Nguyên Minh thì thẳng tay tặng cho cô ta một cái tát.
Bầu không khí giữa hai bên vô cùng căng thẳng.
“Thằng khốn kia, mày dám đánh Tử công chúa của bọn tao à?”
“Mày muốn chết đúng không?”
Hai Thánh Điện Kỵ Sĩ sôi máu lao đến, chẳng qua là bọn họ còn chưa kịp ra tay thì đã bị Bùi Nguyễn Minh đá cho một cái ngã lăn ra đất rồi.
Tứ công chúa bụm mặt, phất tay ra hiệu cho những người đứng phía sau đừng manh động, vẻ mặt khó tin nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Họ Bùi kia, mày dám đánh tao? Mày đã nghĩ đến hậu quả chưa hả? Mày có biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào không? Mày đây là đang tự tìm đường chết đấy!”
“Mức độ nghiêm trọng? Hậu quả? Tự tìm đường chết?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh vô cùng hờ hững, trong nụ cười của anh còn mang theo một chút ý tứ mỉa mai, anh nói: “Cô đừng có quên, đây là khu giải trí Thủ Độ, là Las Vegas, là địa bàn của Đại Hạ.
Cô giở thói ngang ngược ở chỗ của tôi thế đã bao giờ hỏi chủ nhân là tôi đây một tiếng chưa? Có bao giờ hỏi Đại Hạ chúng tôi một tiếng chưa? Cô là công chúa thì sao? Là người của Hoàng tộc thì lại thế nào? Địa vị cao quý và thân thế hiển hách là cái vốn để cô ngang ngược không nói đạo lý và tùy ý làm xằng làm bậy đấy chắc?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...