Chàng Rể Quyền Thế


"Đối với cô mà nói, có thể chỉ là từ chối ý tốt của cậu chủ Lý mà thôi”
“Nhưng đối với cậu chủ Lý mà nói, cậu ta có thể sẽ xem lời từ chối của cô thành khiêu khích cùng tuyên chiến cậu ta.”
"Cô Lan thông minh như vậy hắn là rất rõ ràng, trung tâm tài chính của toàn thế giới cũng không phải là thành phố New York nước Mỹ, mà là thành phố Luna của đế quốc Ba Tư..”
"Đắc tội một cậu chủ Lý hô mưa gọi gió ở thành phố Luna”
“Cuối cùng mang đến hậu quả tai họa gì cho tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas các người thậm chí còn cả Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas nữa.”
“Cô Lan cô cần phải suy nghĩ kỹ càng vào.”
Lý Linh Đơn mỉm cười nhắc nhở Bùi Diễm Lan.
“Huống hồ, cô chỉ là giám đốc điều hành tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas mà thôi.”
"Cô có thể đại biểu cho bản thân từ chối cậu chủ Lý, nhưng cô có thể đại biểu tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas, đại biểu Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas từ chối cậu chủ Lý à?”.

"Cho nên, tôi hy vọng tốt nhất cô hãy suy nghĩ cho kỹ, mà không phải là chưa gì đã từ chối” “Như vậy mà nói, hai bên chúng ta đều lùi lại vài phần, không phải sao?”

Lý Linh Đơn mỉm cười, mặc dù là đang uy hiếp, nhưng lại tạo cho người ta ảo giác như anh ta đang suy nghĩ thay cho người khác.

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, tuy rằng không biết vị cậu chủ Lý kia trong miệng Lý Linh Đơn rốt cuộc có quan hệ gì với Bùi Diễm Lan.

Nhưng anh lại đoán được vị cậu chủ Lý kia, tám phần mười chính là một trong bốn cậu chủ từng đứng đầu Cảng Thành, Lý Liên Kiệt.

Mà Lý Linh Đơn nói như vậy nhìn như đang khuyên người ta, thật ra tương đương với thay đổi cách uy hiếp mà thôi.

Lúc này Bùi Nguyên Minh không vội vã tới gần, mà là đứng ở góc hàng lang, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cảnh này.

“Lý Linh Đơn, tôi cảm ơn lòng tốt của anh.”
Đối mặt với sự uy hiếp của Lý Linh Đơn, vẻ mặt Bùi Diễm Lan vẫn lạnh nhạt.

“Chuyện này là chuyện của mình tôi, cho nên tôi không cần xin chỉ thị của bất kỳ ai cả!”
“Tôi có thể lần thứ hai nói cho anh biết”
"Tôi từ chối!”.

"Anh về nói cho Lý Liên Kiệt, Bùi Diễm Lan này cho dù gả cho gà gả cho chó cũng sẽ không gả cho anh ta, để anh ta đừng hy vọng hão huyền nữa!”.

"Cô Lan, quả nhiên cô giống như trong lời đồn, là một người phụ nữ mạnh mẽ, cũng gần đấy”

Lý Linh Đơn thở dài một hơi, gương mặt tựa như bất đắc dĩ.

"Tôi vẫn nói câu kia, tôi hi vọng cô về suy nghĩ cho thật kỹ” “Dù sao làm lễ đính hôn với cậu chủ nhà tôi, đối với các người trăm lợi mà không một hại”.

“Ba cô, bác cả cô, cụ bà nhà cô, có thể đều sẽ đồng ý mối hôn sự này đấy?”.

Bùi Diễm Lan lạnh lùng nói: “Không thể, những chuyện khác, bọn họ định đoạt, duy chỉ có chuyện này, tự tôi định đoạt!” “Người đầu, tiễn khách!”
Kèm theo cô ra lệnh, mấy người bảo vệ của tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas đã đi tới, ý bảo Lý Linh Đơn có thể rời đi.

“Cô Lan, tôi vẫn hi vọng cô đừng hành động theo cảm tính, suy nghĩ nhiều chút”
Lý Linh Đơn cười híp mắt, sau đó anh ta cũng không chống cự, mà vung tay lên, mang theo mấy người dưới rời đi.

Nhưng trong nháy mắt khi bước vào thang máy, tròng mắt của anh ta trở nên lạnh lùng âm u.


Bùi Nguyên Minh đang muốn đi vào phòng làm việc của Bùi Diễm Lan, lại nghe được Lý Linh Đơn bấm một số điện thoại, thản nhiên nói: “Nếu con nhóc Bùi Diễm Lan này không nghe lời”
“Vậy hãy để cho cô ta nhận chút áp lực đi”
Những lời này làm cho ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lóe lên, xem ra vị Lý Linh Đơn này xuất hiện, quả nhiên cũng không phải là ngẫu nhiên.

Chuyện Las Vegas cũng được, chuyện vừa rồi cũng vậy.

Cái này không chỉ là nhằm về phía đám người Bùi Diễm Lan, Hòa Thanh Phong mà cũng là nhằm về phía anh.

“Người đã từng là bốn cậu chủ đứng đầu Cảng Thành Tứ, hôm nay là Nam Tước của Đế quốc Ba Tư Nam, Lý Liên Kiệt?” Vừa suy nghĩ, Bùi Nguyên Minh vừa đẩy cửa phòng làm việc của Bùi Diễm Lan ra.
- -----------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui