Chàng Rể Quyền Thế


Thư ký Kim vừa nói vừa khóc, vẻ mặt oan ức giống như cô ta phải chịu nhiều thiệt thòi lắm vậy, lúc này trông cô ta rất đáng thương.

Tuy nhiên chờ cô ta thông báo địa chỉ và cáp điện thoại xong thì thư ký Kim lập tức khôi phục bộ dạng cao ngạo và lạnh lùng trước đó.

"Chờ mà xem, dám đánh tối sao?"
"Cậu chủ Bùi mà đến thì đầu tiên sẽ giết chết cô!"
"Tôi nói cho cô biết, việc hôm nay xảy ra các người không ai thoát được đâu!"
Bây giờ thư ký Kim có Daichi Ishikawa chống lưng, có thể ăn nói kiêu ngạo hốch hách đến tận trời.

Bùi Nguyên Minh đang định nói gì thì Trương Ái Linh đã sợ hãi vội vàng nói: "Anh trai à, thôi đi, chuyện này không thể làm lớn hơn nữa đâu."
"Nếu không chúng tôi đều sẽ bị đuổi!"
Tuy rằng Trương Ái Linh không biết người mà đám người Daichi Ishikawa gọi tới là ai, nhưng có thể xưng là cậu chủ Bùi, thì ở hai Cảng Thành cũng chỉ có người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.


Trương Ái Linh hiểu rất rõ, nếu hôm nay người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas đến vậy thì không chỉ mình và Bùi Nguyên Minh gặp xui xẻo, nói không chừng ngay cả Bùi Diễm Lan cũng gặp xui xẻo theo.

Dù sao bản thân cô ta cũng là người Cảng Thành cho nên hiểu quá rõ khả năng làm mưa làm gió của đám con cháu nhà giàu Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas kia.

Lúc này, Bùi Diễm Lan lạnh nhạt bước đến với vẻ mặt lạnh lùng, cô ta nheo mắt nhìn đám người Daichi Ishikawa phía đối diện.

Trương Ái Linh nhìn ra được chắc hẳn Bùi Diễm Lan là người cấp cao trong công ty, nhưng không biết cụ thể về thân phận của cô ta, lúc này chỉ cúi đầu xuống nói: "Lãnh đạo, chuyện hôm nay tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm".

"Vốn dĩ tôi phụ trách tiếp đãi khách quý trên đảo, kết quả chuyện lại trở thành như vậy đều là do tôi"
"Mọi người muốn xử phạt như thế thì cứ làm như thế."
Bùi Nguyễn Minh cười nhạt nói: "Cô yên tâm đi, cô sẽ không sao đâu"
"Đúng thật là cô phụ trách tiếp đãi khách hàng, nhưng gặp phải loại khách hàng ngang ngược vô lý như vậy thì việc cô làm là không sai"
Trương Ái Linh và những nhân viên nữ đứng bên cạnh nghe vậy thì đều hơi sửng sốt.

Các cô đều kinh ngạc, vì sao Bùi Nguyên Minh lại nói chắc chắn như thế.

"A, không biết trời cao đất rộng..."
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói vậy, Daichi Ishikawa và một đám nam nữ mặc trang phục Trung Quốc đứng đằng sau anh ta đều xem thường, cảm thấy những lời đó rất buồn cười.

Tên này còn ở đây giả vờ mạnh mẽ an ủi người khác để tán gái sao?
Chẳng lẽ tên này còn chưa biết, bản thân mình còn khó giữ nỗi à?
Người đắc tội với cậu chủ Ishikawa thì cho dù hôm nay không bị người ta ném xuống biển cho cá ăn thì chỉ sợ cũng bị đánh gãy hai chân.


Tên này thật sự cho rằng cậu chủ Ishikawa ăn chay sao?
"Vù.".

Ngay lúc này, có mấy chiếc xe Maybach chạy vào, đỗ ngay cổng lớn tòa nhà tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas.

Sau đó cửa xe mở ra, có hơn mấy chục nam nữ trong trang phục Trung Quốc bước ra, tất cả đều ăn mặc đẹp đẽ mang theo khí chất của giai cấp cao.

Dẫn đầu đó là Bùi Sâm La.

Tuy rằng anh ta không muốn đến những chiêu đãi khách quý Đảo Quốc là nhiệm vụ Bùi Cửu Thiên giao cho anh ta.

Cho nên bây giờ, anh ta chỉ có thể mang theo vẻ mặt lạnh lùng bước vào đại sảnh tiếp khách.

"Ai dám đụng đến bạn của Bùi Sâm La tôi?"
Bùi Sâm La giơ chân đạp cửa bước vào, giọng anh ta vô cùng lạnh lùng.


"Người của tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas, các người không muốn làm nữa sao?"
"Quên mất thân phận và địa vị của mình rồi à?"
Nói trắng ra tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas là một tập đoàn tài chính cấp dưới của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mà thôi.

Bùi Sâm La ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas có địa vị tương đối cao.

Ở trong tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas, ngoại trừ một vài người ra thì anh ta hoàn toàn không sợ bất kỳ kẻ nào.

Vã lại Bùi Sâm La là chiêu bài mà Bùi Cửu Thiên đã đánh, anh ta hoàn toàn không để ý Bùi Sâm La sẽ dẫm chết bao nhiêu người.
- -----------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui