Chàng Rể Quyền Thế


Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Sao vậy? Hôm nay Bùi tam gia gọi tôi tới đây là để dạy dỗ tôi đấy à.

Rồi sau đó khiến tôi trở thành một kẻ làm người phải biết khiêm tốn hay gì?”
Bùi Văn Lâm cảm nhận được sự lạnh lùng trong lời nói của Bùi Nguyên Minh, ông ta thoải mái tựa lưng ra sau ghế sô pha rồi hơi nheo mắt lại.

Một thế hệ của binh vương đến từ đất liền, phải lấy người Nam Dương làm chỗ dựa, không biết trời cao đất rộng là gì cả, còn tự cho rằng mình là người rất tài giỏi nữa chứ.
Rất nhanh Bùi Văn Lâm đã đưa ra đánh giá của mình về Bùi Nguyên Minh, sau đó ông ta đưa tay phải ra rồi nhanh chóng ra dấu tay.

Ngay lập tức cửa phòng được mở rộng ra, có ba người vệ sĩ mặc một bộ đồ màu đen bưng một cái khay trong tay tiến vào phòng.

Bùi Văn Lâm híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh rồi bình thản nói: “Hôm nay tôi mời cậu Minh đến không phải là vì dạy bảo cậu, cũng không phải là để trả thù cậu”
“Việc tôi muốn làm chính là việc có lợi cho cả hai chúng ta, đó chính là chúng ta làm một cuộc làm ăn, đôi bên đều hài lòng”
Trong lúc nói chuyện Bùi Văn Lâm búng tay một cái thì thấy vệ sĩ đầu tiên vén tấm vải đỏ đậy khay gỗ lên, bên trong đó chứa một quyển sách sắp mục nát.

"Đây là quyển sách cổ tu luyện đến từ thánh địa võ học, tuy chỉ có một nửa quyển sách nhưng cũng đủ cho cậu Minh có được đột phá để tiến vào cấp Chiến Thần rồi”
"Đây coi như là quà gặp mặt của tôi dành tặng cậu, cũng như thể hiện được thiện ý của tôi, mong là cậu Minh đừng khách sáo”.


Lúc Bùi Văn Lâm đang nói chuyện thì tên vệ sĩ mặc áo đen kia đã đặt khay gỗ ở trước mặt của Bùi Nguyên Minh rồi, vẻ mặt anh ta rất lạnh lùng.

Bùi Nguyên Minh nheo mắt lại nhìn thứ này, nhưng thật ra anh đang cảm thán về độ chịu chơi của Bùi Văn Lâm.

Chỉ có thể nói là lạc đà gầy cũng lớn hơn một con ngựa.

Cho dù là Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas dù có đứng cuối trong năm đại môn phiệt lớn đi chăng nữa nhưng tài sản của | bọn họ cũng không phải là thứ người bình thường có thể tưởng tượng được.

“Quà gặp mặt như thế này Bùi tam gia đúng là chịu chơi thật đấy”
Bùi Nguyên Minh cười nói.

Bùi Văn Lâm cười nói: “Tôi đã nói rồi, đây là chuyện hai bên cùng có lợi cơ mà”
Sau đó ông ta ta lại vung tay lên, khay gỗ thứ hai được mở ra, bên trong là một quyển sổ đỏ.

Bùi Văn Lâm cầm quyển sổ đỏ lên lật xem một chút rồi mới đẩy nó về phía Bùi Nguyên Minh.


Bùi Nguyên Minh nheo mắt lại nhìn thứ này, anh hờ hững nói: “Đây chắc không phải là đồ tam gia cho không tồi đâu nhỉ?”.

"Thông minh lắm”
Bùi Văn Lâm giơ ngón cái về phía Bùi Nguyên Minh.

“Để tôi giới thiệu cho cậu biết đây là vật gì trước đã nhé”
“Đây là một căn biệt thự ở sát Đạo Quan Ngũ Mai, là nơi những người luyện võ thích ở nhất”
“Nghe nói nơi như thế này tập trung linh khí của trời đất, cậu mà ở nơi này thì có thể khiến cho võ thuật của cậu tiến bộ vượt bậc đấy.”
"Một căn biệt thự như thế này có giá không dưới ba nghìn năm trăm tỷ đâu, thậm chí không phải cứ hễ có tiền là có được nó”
“Điều kiện của ông là gì” Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến mà lên tiếng hỏi.


Bùi Cửu Phong có thể phục chức, anh ta sẽ lại lên nắm quyền một lần nữa.

Còn Bùi Văn Lâm bên này thì chỉ cần bỏ ra một số thứ ông ta không cần đến nữa đã giải quyết được sự việc, đúng là một vốn bốn lời mà.

Với một người như Bùi Văn Lâm thì một quyển sách cổ võ học có là cái thá gì chứ? Một căn biệt thự thì có sao?
Địa vị cao của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mới là chân thực.
- -----------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui