Chàng Rể Quyền Thế


"Cháu dẫn đội bao vây biệt thự hoa viên, phá hỏng môn chủ lệnh, tùy tiện hành động, những chuyện này cũng chẳng là gì" "Nếu cháu làm theo quy trình, cho dù là gọi điện thoại cho chú, thì cũng phải tuân thủ quy tắc.

"Nói như thế, chú nhất định sẽ tha thứ cho tất cả hành động của cháu"
“Thậm chí cháu văn minh, ôn hòa một chút, đừng dùng những cách man rợ đáng xấu hổ như vậy để làm việc”.
"Chú cũng sẽ không nói cháu nửa lời."
"Nhưng cháu lại lấy sự xem trong của chú đối với Bùi vệ ra làm thành quân bài cho những hành động ngông cuồng của mình"
"Cháu làm như thế là giẫm đạp lên tâm huyết mấy năm nay của chú dành cho Bùi vệ."
"Bùi Cửu Phong, cháu thật sự làm chủ quá thất vọng" Nói xong lời này, Bùi Văn Cẩn nhìn Bùi Cửu Phong thở dài một hơi.
Bùi Cửu Phong hơi do dự, sắc mặt khó coi.

Mà lúc này, những tinh anh Bùi vệ đó liếc nhau một cái, tất cả đều lần lượt quỳ xuống.

"Chúng tôi biết sai rồi, xin môn chủ trừng phạt!"

Bùi Cửu Phong nhìn đám người đang quỳ dưới sàn, mí mắt nhảy loạn xạ.

Anh ta biết rất rõ nếu quỳ xuống trước mặt người đàn ông này, cả đời này của anh ta đừng hòng ngóc đầu lên được.

| Lúc này, Bùi Cửu Phong cố nặn ra một nụ cười nói: "Chú tư, cháu không có xem thường chú, sở dĩ cháu đến đây, là muốn bắt sát thủ Hạnh Hoa Lâu"
"Cháu sợ những sát thủ khác đang ẩn nấp ở Cảng Thành, chờ cơ hội ra tay với những lãnh đạo cấp cao của Bùi môn ở Cảng Đồ!"
"Cháu sợ xảy ra chuyện, cho nên mới nhất thời gấp gáp!"
"Nếu những gì cháu đã làm khiến chủ nghĩ rằng cháu đã làm sai, thì cháu có thể xin lỗi!"
"Xin lỗi Đường phu nhân!"
"Nếu phu nhân cảm thấy không thoải mái, có thể tát tôi vài cái cũng được, tôi chắc chắn sẽ không né tránh"
Bùi Cửu Phong đang nói, anh ta cố ý đưa ra bàn tay trái bị đạp gãy và khuôn mặt còn đang in hằn lòng bàn tay của mình, như thể âm thầm kể lể trong lần xung đột này, bản thân rốt cuộc đã chịu uất ức như thế nào.

Chiêu lấy lại làm tiến, Bùi Cửu Phong đã dùng đến quen rồi.


Chỉ cần Bùi Văn Cẩn có ý định nhượng bộ hay giơ cao đánh khẽ, Bùi Cửu Phong cảm thấy có thể nhân cơ hội này đạp chết Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh vẫn điềm nhiên như không chăm chú nhìn cảnh tượng trước mắt.


Người phụ nữ cầm ô cho ông ta cẩn thận lấy ra từ trong tay một khẩu súng lục, sau đó lấy ra năm viên đạn từ trong đó, chỉ để lại một viên cuối cùng, rồi quay la bàn, sau đó đưa khẩu súng cho Bùi Văn Cẩn một cách cung kính.

Cảnh tượng này làm cho Bùi Nguyên Minh và Bùi vệ Phi đều ngơ ngác.

Còn những người xung quanh thì hơi thở gần như bị đông cứng lại.

"Tôi là một đàn ông, một người chồng, dù thân phận cao quý hay thấp hèn”.

"Bảo vệ vợ tôi, đòi lại công bằng cho con tôi, đó cũng là chuyện đương nhiên"
"Bùi Cửu Phong hôm nay cậu giẫm lên đầu của tôi"
"Nếu tôi không dạy cho cậu một bài học, có phải ngày mai, cậu cũng tính chôn sống tôi luôn không?"
- -----------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui