Chàng Rể Quyền Thế
"Đần độn!”
"Càn rỡ!"
"Kẻ kia, ai cho anh dũng khí dám làm càn ở trước mặt kiếm thánh Kashima Shinto Ryu của chúng ta?"
"Anh chưa xem qua từ điển à? Không biết chữ chết viết như thế nào sao?"
Tám người kiếm khách kia, vẻ mặt ai nấy đều là vẻ giận dữ.
Tenkade Shiro là ai kia chứ?
Chẳng những là kiếm thánh Kashima Shinto Ryu, hơn nữa còn là ngự y cung đình trong hoàng thất
Là cấp bậc chiến thần chân chính!
Nghe nói ông ta quanh năm suốt tháng bế quan, chính là vì truy tìm đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất trong truyền thuyết.
Đại nhân vật như vậy, địa vị ở Đảo Quốc rất chi cao quý, thật là vượt qua tưởng tượng.
Ở trong mắt đám kiếm khách Đảo Quốc ở đây, lại không khác gì mấy nhân vật huyền thoại Miyamoto Musashi, Sasaki Kojiro sống lại cả.
Nhưng mà người Đại Hạ trước mắt này lại dám ngang nhiên châm chọc Tenkade Shiro?
Làm gì có ai mà nhịn được cho nổi!
Tenkade Shiro bình tĩnh, trên mặt không gợn sóng, dường như có một chút rùng mình nhàn nhạt thoáng qua.
Chẳng qua ông ta rất nhanh khôi phục lại được sự bình tĩnh, rồi sau đó tay trái đưa ra nhẹ nhàng giương lên, tỏ ý những người khác bớt giận.
Thấy động tác của ông ta, tám kiếm khách Đảo Quốc mặt không cam lòng nhưng vẫn phải im miệng.
Chỉ có điều, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh lại như muốn bóp chết anh vậy.
“Cậu Bùi, tôi biết cậu là người đáng gờm”
"Trước đây không lâu, Kiếm Thánh Âm Lệ Miyada Shinosuke cũng bị thua thiệt nhiều dưới tay anh” “Bởi vì anh mà cao thủ Âm Lệ hầu như tận diệt”.
“Kể cả Thổ Ngự Môn Gia cũng bỏ mất một vị Âm Dương Sư"
“Có điều, hắn chính anh cũng hiểu rõ trong lòng rằng có thể chiếm được lợi lớn từ tay Miyada Shinosuke cũng là do chiến thần.
Nam Dương, Dương Để Minh làm chỗ dựa cho anh mà thôi.”
"Anh có bao nhiêu bản lĩnh, trong lòng mình không tự lượng hay sao?”
“Mà hôm nay, không có Dương Để Minh làm chỗ dựa cho anh nữa.
Anh đơn thương độc mã ở đây một mình.
Anh cảm thấy tôi mà giết anh sẽ khó khăn lắm à?”
“Cứ vậy mà còn dám ở trước mặt tôi nói rằng tôi không có chút mặt mũi nào với anh?”
“Cậu Bùi, tôi cũng muốn hỏi xem thử là ai, rốt cuộc, ai cho anh cái lá gan to bằng trời này?”
"Khiến cho anh ngay cả cấp bậc của mình, cũng không biết rõ?"
"Ở trước mặt Tenkade Shiro tôi phách lối đến vậy, anh có tư cách sao?"
Một kiếm khách Đảo Quốc giờ phút này không nhịn được nữa,-z- u ám nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, mở miệng nói: "Họ Bùi, trước đấy anh còn dám để cho cậu Tenkade Daito gửi lời về"
“Ôi trời”
“Chủ nhân đang nói chuyện, thì chó điên nào có tư cách sửa loạn?”
"Tenkade Shiro, xem ra gia giáo của Kashima Shinto Ryu mấy người coi bộ không được rồi!"
Bùi Nguyên Minh cầm ly trà, thần sắc lạnh nhạt.
"Hơn nữa, ông để tay lên ngực tự hỏi xem, thật sự có phải vì tâm tình công tốt nên mới không giết tôi ngay phải không?"
"Cũng chưa chắc đâu nhỉ?"
- -----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...