Chàng Rể Quyền Thế


| Để giải quyết rắc rối lần này, Thôi Văn Triết còn tự ý chủ trương mời.

Đổng Hoài An đến.

| Rất hiển nhiên, anh ta biết năng lực của mình ở Cảng Thành không đủ, dẫn theo Đông Hoài An, cho dù không áp chế được đối phương, nhưng ít nhất cũng có thể làm cho lời nói của anh ta có phân lượng nặng hơn.

Về phần Bùi Nguyên Minh, lần này anh thay bộ đồ khác, giống như một vệ sĩ, không chút đáng chú ý.

Rất nhanh xe đã đến hội sở Kim Ngọc.

| Hội sở này nằm trong khu vực sầm uất, nơi này tấc đất tấc vàng, nhưng công trình kiến trúc lại rất có cảm giác thời gian, hội sở Kim Ngọc chiếm diện tích rất lớn, rõ ràng là ở trung tâm thành phố, nhưng lại lộ ra tinh tế, tình thơ ý họa.


| Nơi này là một trong những nơi mà giới quyền quý Cảng Thành và Las Vegas thích đến nhất, có thể nói người ra vào tấp nập, không ngớt tiếng cười quyền quý.

- Ngoại trừ những người này còn có không ít danh viện người đẹp đi trong đám người, dáng vẻ ca múa mừng cảnh thái bình.

Xe của Thôi Văn Triết quen đường quen nẻo đỗ lại, sau đó dẫn Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An đi đến lối vào.

Chẳng qua lúc bọn họ muốn đi vào trong hội sở, một người phụ nữ Đảo Quốc mỉm cười đi đến, thản nhiên nói.

“Rất xin lỗi các vị, đây là hội sở tư nhân, muốn đi vào cần phải xuất trình thẻ hội viên”.

Người phụ nữ Đảo Quốc này nở nụ cười rực rỡ, khiến cho người ta không soi mói được gì, nhưng trên người lại mang theo vẻ lạnh lùng cách xa người ngàn dặm.

“Thẻ hội viên?” Thôi Văn Triết hơi sững sờ, chẳng qua anh ta vẫn thản nhiên nói.


"Tôi là Thôi Văn Triết, chắc hẳn cô phải biết tôi, tôi đi vào nơi này không cần đến thẻ hội viên”.

“Thế nhưng vấn đề là, đây là chức trách của tôi cũng là bát cơm của tôi, còn mong cậu cả Thôi đừng làm khó đám cấp dưới như tôi”
“Nếu như cậu cả Thôi cứ cố chấp đi vào, chỉ sợ sẽ phải đắc tội” Trong lúc nói chuyện Lâm Nhã Chi làm một thủ thể đánh.

Chỉ thấy bốn phương tám hướng có mười mấy bảo vệ đến gần, đồng thời còn có mấy người cầm súng đi tới, một lời không hợp là dùng vũ lực.

Có thể thấy được hội sở Kim Ngọc rất cường thế.

“Đây là ý của Hứa Tuyết Kỳ?” Nhìn thấy dáng vẻ này, tuy Thôi Văn Triết muốn nổi giận nhưng sau cùng vẫn kiềm chế.

Trên đường đi anh ta luôn khuyên Bùi Nguyên Minh nhất định phải bình tĩnh, lấy hòa đàm làm chủ, nếu như bây giờ còn chưa vào cửa đã trở mặt, vậy hòa đàm này sẽ biến thành hoa trong gương, trăng trong nước.

“Đúng là ý của cô chủ, nếu anh muốn đi vào thì cần có một thẻ hội viên, thẻ hội viên này cần mất bảy ngày để xét duyệt, xác nhận anh có tư cách làm hội viên của chúng tôi, chúng tôi sẽ làm thẻ cho anh, cậu cả Thôi, anh hiểu quá trình rồi chứ?”
- -----------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui