Chàng Rể Quyền Thế

Bùi Nguyên Minh tính toán thời gian, thân thể tránh đi một lần nữa.

“Bùm..

Một đao này chém lên trên piano phía sau Bùi Nguyên Minh, nhất thời piano tinh xảo bị chém ra làm hai “Ngu ngốc!”

Nhìn thấy mình dùng hết toàn lực cũng không có biện pháp thương tổn được Bùi Nguyên Minh chút nào, lúc này sắc mặt Taro Nakano vô cùng khó coi Ngay sau đó, di động của Bùi Nguyên Minh “đinh”

một tiếng, anh cầm điện thoại nhìn thoáng qua, vẻ mặt bình tính, thản nhiên nói: “Taro Nakano, trò chơi, kết thúc đi”

Tôi cho anh một cơ hội, lấy thuốc giái ra, quỳ xuống nói chuyện”

“Quỳ xuống nói chuyện sao?”

Taro Nakano bị chọc giận, lúc này anh ta cười mỉa mở miệng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu cho rằng cậu vẫn còn là tổng giáo đầu đánh đâu thắng đó sao?”

“Bây giờ ở trong mắt tôi, cậu chỉ như phế vật nỏ mạnh hết đài”

“Huống hồ kiếm khách Đảo Quốc chúng tôi, thà chết vinh còn hơn sống nhục!”


“Bây giờ tôi cho cậu nhìn xem, cái gì gọi là tuyệt chiêu chân chính!”

Giọng nói vừa ngừng, tay trái của Taro Nakano rút một thanh đoản đao của Đảo Quốc ở bên hông khác ra, thân thể xông về trước.

Hai thanh đao của Đảo Quốc một dài một ngản quét ngang mà ra, phong †ỏa đường lui của Bùi Nguyên Minh.

“Bốp!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tiến lên một bước, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Taro Nakano, sau đó tát một cái ra.

“Niten Ichi Ryul”

(Niten Ichi Ryu: là danh từ tổng hợp để chỉ kỹ thuật dùng kiếm, tấn công và phòng thủ hợp nhất bằng cách vận dụng hai thanh kiếm trên hai tay trái phải.) “Taro Nakano tức giận hét lên một tiếng, khí huyết toàn thân phun trào, trên hai thanh trường đao của Đảo Quốc một dài một ngắn lập tức bùng nố ánh đao.

Nhưng võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, tốc độ không thể phá vỡ! Gần như là trong lúc Taro Nakano xuất đao, một cái tát của Bùi Nguyên Minh đã đánh trúng mặt anh ta.

Ở trước mặt cái tát của Bùi Nguyên Minh, đệ nhất kiếm Kashima Shinto.


Ryu gì đó, tuyệt chiêu chân chính gì đó, Niten Ichi Ryu gì đó, đều là đồ bỏ đi! Thân thể Taro Nakano bay ngược về sau, đánh mạnh lên trên bàn, trên mặt có thêm dấu tay màu đỏ.

Vẻ mặt anh ta khó có thể tin, cho dù thế nào cũng không thể tin được, rõ ràng là vừa rồi Bùi Nguyên Minh bị mình đánh hộc máu, cũng chính mình và Miyamoto Sakura tính kế Bùi Nguyên Minh, sao đột nhiên bây giờ lại mạnh như thế.

Không đợi Taro Nakano đứng dậy, Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, lại trở tay tát một cái! “BốpI Thân thể Taro Nakano bay ra sau lần nữa, bây giờ đập lên trên vách tường, cả người bị cự lực đánh ngược về sau “Bốp" “Đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu thủ đô à!”

“Niten lchi Ryu sao?”

“Chết vinh còn hơn sống nhục!”

Bùi Nguyên Minh vừa lạnh nhạt mở miệng, vừa trở tay tát ra mười mấy cái Thân thể Taro Nakano bị đánh bay về sau, mặt mũi bầm dập, không ngừng kêu rên “Bốp..* “Làm nhục anh thì sao?”

“Chỉ là Đảo Quốc, chỉ là Kashima Shinto Ryu, thì cho rằng mình oai lắm sao?”

“Đánh nhau, người Đảo Quốc các người còn có chút bản lĩnh, chơi tâm kế, các người là cái rắm gì!" “Còn chơi trò đó trước mặt tôi? Tông chủ các người tới còn tạm, anh là cái thá gì mà chơi?”

Bùi Nguyên Minh vừa răn dạy, vừa ra tay, hoàn toàn không để ý tới Miyamoto Sakura ở bên kia màn hình đã trợn mắt há miệng.

Anh liên tục ra tay, tát Taro Nakano miệng mũi chảy máu, cũng khiến Taro Nakano liên tục gào thét.

Anh ta là Thiên Kiêu của Kashima Shinto Ryu, đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu thủ đô không nói suông Có thể thắng Sở Văn Trung nửa chiêu, đủ để nói lên thiên phú của anh ta.

Nhưng mà vô dụng! Mấy thứ này không là cái mẹ gì ở trước mặt Bùi Nguyên Minh! Lúc Bùi Nguyên Minh thật sự ra tay, Taro Nakano giống như con chó rơi xuống nước, bị đánh không có lực đánh trả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui