Chàng Rể Quyền Thế





“Họ Bùi kia, chuyện cho đến bây giờ, anh cần gì phải nhục nhã tôi?”

“Nhục nhã một phế nhân như tôi, có cảm giác thành tựu hay sao?”

“Anh muốn đánh muốn giết, tất nhiên là muốn làm gì cũng được!”

“Hay là anh cũng muốn cơ thể của tôi? Vậy anh tùy ý đi!”

“Nếu những thứ này anh đều không cần, vậy thì để tôi rời đi”

“Anh phế đi tôi, còn cứu tôi, từ nay về sau ân oán giữa hai chúng ta đều xóa bỏ...”

Gương mặt Tân Ý Hàm trắng xanh, vô lực nói.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ngại quá, tuy nhìn cô rất được, dáng người cũng không tệ, nhưng đáng tiếc tôi không có hứng thú với cô”


“Còn những chuyện tối nay, cũng chưa nói tới nhục nhã..



“Tôi cứu cô, cũng không phải tốt bụng gì, chỉ đơn thuần cảm thấy cô có đủ giá trị lợi dụng mà thôi”

“Như vậy từ hôm nay trở đi, cô là đầy tớ của tôi, tôi giúp cô khôi phục tu vi..." “Họ Bùi kia, anh đừng có mà khinh người quá đáng, anh..



Lúc Tân Ý Hàm nghe nói mình làm đầy tớ tức tới mức toàn thân run rẩy, nhưng ngay sau đó cô ta sửng sốt một lát: “Anh nói cái gì? Anh có thể giúp tôi khôi phục tu vi?”

Sao có thể có chuyện này được? Sau khi cô ta trở về, đã tìm không ít danh y và cao thủ, nhưng không ai có thể chữa khỏi cho cô ta.

Chẳng qua có một lão hòa thượng đã từng nói, ít nhất cần cao thủ cấp Chiến Thần mới giúp cô ta khôi phục được.

Nhưng Đại Hạ có rất ít Chiến Thần, mà Chiến Thân trong quân đội có địa vị cao thượng, không phải người cô ta có thể mời tới được.


“Tôi có thể phế đi cô, thì cũng có thể giúp cô khôi phục”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.

“Đương nhiên trên trời không có bánh thịt miễn phí rơi xuống, tôi có thể khôi phục giúp cô, nhưng cô phải cam tâm tình nguyện làm đầy tớ của tôi, làm thuộc hạ của tôi..

“ “Tôi bảo cô cắn người nào, cô phải cắn người đó, tôi bảo cô làm gì, cô phải làm thế đó...”

“Đương nhiên cô cũng yên tâm, tôi không tùy ý nhục nhã cô, tôi chỉ cảm thấy cô là công cụ hiện giờ tôi cần.”

“Cô suy nghĩ một lúc đi, qua thôn này, đã không còn quán này nữa đâu!”

“Anh có thể làm tôi khôi phục tu vi...

Thân thể Tần Ý Hàm run rẩy, nhìn Bùi Nguyên Minh, biểu cảm vô cùng phức tạp.

Con người mất đi thực lực từng có, mới biết được thực lực là thứ đáng sợ cỡ nào.

Bởi vì không còn lực lượng, người như cô ta là thịt cá ở trên cái thớt, mặc người ta bắt nạt.

Mà cơ hội như vậy, quả thật khó có thể bỏ qua.

chang-re-quyen-the-1635-0chang-re-quyen-the-1635-1chang-re-quyen-the-1635-2


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui